Chiếc áo sơ mi màu đen đầy lịch của anh ta như mời gọi tất cả
chị em phụ nữ đến vậy. Ngay cả cô còn bị anh ta mê hoặc nữa
là. Rồi bỗng nhiên Đường Thi nảy ra một ý định. Con người đối
với cô mà nói óc chỉ để trồng rau như anh ta thì lừa một vố
cũng không phải là khó.
Nhìn vào gương, ít ai có thể nhận ra đây chính là Đường Thi
ngổ ngáo con của Liêu Tuấn, người cầm đầu Đông Bang hội tiếng
tăm lẫy lừng chứ. Đường Thi nở một nụ cười man rợ để thưởng
cho mình rồi lại tự nổi da gà vị điệu cười này. Thật là kinh
khủng.
Đường thi bước về phía Quang Anh. Có vẻ như là anh ta đang tức
giận điều gì đấy khi nghe cuộc điện thoại kia. Không sao, như
vậy cô càng có cơ hội đùa. Đường Thi đưa ta vòng qua cổ Quang
anh. Cô biết là ánh đèn mờ ảo sẽ tiếp sức cho cô. Mà kể cả
có đứng chỗ sáng thì cô cũng yên tâm vào tài hóa trang của
mình.
Biết ngay là anh sẽ chào tạm biệt với "ai kia" trong điện thoại mà chuyển hướng đến cô.
- Muốn gì đây?
Ôi! Giọng điệu sao lại lạnh lùng thế này. Đường thi biết thừa
anh ta tỏ vẻ. Gớm, chả thích quá lại còn sĩ. Thôi không sao,
thì cho anh ta cái biển hiệu có chí khí đi.
- Chúng ta có thể uống rượu không?
Quang anh đưa đôi mắt nhìn Đường Thi. Cô ta đúng là "Đát Kỉ" cái
thế. Mê hoặc chết người. Với những trường hợp như thế này
Quang Anh từ gào thét trong lòng: "Tôi không ăn được cô thì tôi
không làm người".
Tiếng mời gọi tình yêu! Quang Anh thấy con tim mình bị buộc tại
một cái cọc nào đó và nó đang... ăn cỏ. Trời ơi! Anh bị ảo
rồi! Anh thấy trái tim mình đang ăn cỏ kìa.
Đường Thi cười thầm trong lòng. Cắn câu rồi. Được. Để xem cô "dạy dỗ" anh ta thế nào.
Câu chuyện tiếp theo sau đó diễn ra hết sức nóng bỏng
tại...phòng riêng của Đường Thi. Hai người, mỗi người một việc.
Quang Anh thì bận tìm cách cởi quần áo của Đường Thi trong khi
cô nàng đang tìm cách làm thế nào rút được cái ví của anh ta
cho anh ta hết đường về. Chưa hết, kế hoạch của Đường Thi còn
phong phú hơn nữa khi cô định sẽ cho đồng chí đang "tác chiến"
cùng cô một phát vào yếu điểm. Nếu thành công thì có thể
tuyệt tông giống nòi.
Tuy nhiên. Cao thủ tình trường như Quang anh sao có thể dễ dàng
bị Đường Thi làm cho như vậy được cơ chứ? Một tay anh kẹp lấy
hai cổ tay của Đường Thi. Tay còn lại rút bung dây áo của cô.
Bước tiếp theo là đến chiếc quần. Anh làm những việc này rất
thuần thục, mắt vẫn nhìn Đường Thi, môi vẫn hôn cô không cho cô
kháng cự.
Đường Thi bắt đầu bị mê hoặc hơn là muốn chạy thoát. Năm cuối
lớp 12, cô đã từng "vượt rào" một lần nhưng cảm giác đê mê này
là không có. Chỉ cần có thế, mấy cái vụ lừa lọc của Đường
Thi đã bị cuốn theo cơn khoái cảm đang dâng trào. Người con trai
phía trên cô thật hấp dẫn...
Liêu Tuấn đã hai ngày không được gặp con gái. Một người đàn ông
góa vợ chỉ còn đứa con gái yêu quí này thì làm sao ông không
nhớ nó chứ? Bao nhiêu tình cảm đều dồn hết vào cô con gái
này...
- Ông chủ...
Cảm xúc dâng trào thì bị tên nhân viên tại Dancer chen ngang. Liêu Tuấn đưa tay cốc mạnh vào đầu nó nói:
- Mẹ kiếp! Tiểu thư đâu?
Tên nhân viên chẳng hiểu lí do tại sao mình bị đánh nhưng cũng
chẳng dám ho he. Ở nhà anh ta còn mẹ già và bố cũng già nốt.
Làm sao có thể cãi lại chứ!
- Dạ tiểu thư ở trong phòng ạ!
Liêu tuấn đi lên tầng hai. Định đưa tay mở cửa nhưng lại nghĩ bây
giờ con gái lớn rồi, 23 tuổi không phải là ít. Ông mà mở cửa
không báo trước tức là không tôn trọng nó. Nghĩ vậy Liêu Tuấn
đẩy Mac đang đứng bên cạnh nói:
- Mày gọi cửa đi.
Với một dân xã hội đen như Mac. "Gọi cửa" tức là như thế này.
"Uỳnh"
Cánh cửa gần như bật khỏi khung cửa, nhưng rất máy là nó còn
lẳng lơ ở lại. Liêu Tuấn bất ngờ về hành động này. Ông đâu có
bảo Mac làm vậy? Ý của ông là gõ cửa. Nhưng cảnh tượng tiếp
theo còn khiến ông tưởng mình nhầm phòng. Đường Thi và tên nằm
bên cạnh có lẽ là không mặc quần áo nằm chồng chéo lên nhau.
À há! Ông biết rồi. Có phải chúng nó đang đóng phim không? Nghe
Mac kể thì hình như con gái ông đang làm việc cho một công ti
điện ảnh nào đấy. chắc là đúng rồi. Thế là Liêu Tuấn liền
nhảy vào giả bộ che mặt như mình là minh tinh bị nhà báo chụp
hình vội hét lớn:
- Đừng quay tôi, đừng quay tôi.
Mac nhìn tiểu thư cùng tên đáng ghét kia bật dậy sau khi ông chủ
hét lớn là đã hiểu ra tất cả. Cậu không ngần ngại vỗ vai ông
chủ và nói:
- Ông chú! Đây là cảnh thật. Không phải đang quay. Ông có thể ngẩng mặt lên được rồi. Chương 4 - Ép hôn.
Tại Tòa Nhà Vàng.
Liêu Tuấn cùng anh em trong bang hội đang nhìn chằm chằm vào hai con người nhỏ bé này.
Quang Anh chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Hôm qua anh gặp
"Đát Kỉ" và sáng nay tỉnh dậy lại thấy mình nằm cạnh Đường
Thi trong tình trạng trần như nhộng. Và trước mặt là cái ông
mặt đầy thẹo cùng một thằng lạnh lùng điển trai này. Bây giờ
thì anh đang là một thành viên nổi tiếng ở đây với hàng ngàn
ánh mắt đang bắn về phía mình. Có vẻ như đây là ổ xã hội đen
rồi. Chẳng lẽ anh sắp được thu nạp làm đệ tử? Có cần cắt
máu ăn thề không? À! Không có dao, may quá, nhưng nhỡ may bọn
người này bắt anh cắn tay thì sao? Có thể lắm.
Đường Thi nhìn bố rồi mân mê cốc cà phê trước mặt. cô đang chửi
thầm trong bụng. Mẹ Kiếp! Tự dưng hôm nay đẹp trời bố lại nổi
hứng thế này. Bây giờ thì hay rồi, cô đang lo sợ cho Quang Anh
hơn là chính mình.
Liêu Tuấn nhìn con gái rồi lại nhìn thằng đã ngủ với con gái
ông. Xét về ngoại hình: 10 điểm. Sức chiến đấu: 10 điểm. Vì
theo ông thấy mặt mũi cô con gái ông sáng nay rất hồng hào. Quân
tử: 9 điểm. Ngồi trước ông mà mặt đực ra như ngố thế này là
"hảo" lắm rồi. Cũng may là hắn chưa tè ra quần như mấy thằng
theo đuổi con gái ông trước đấy. Rồi cuối cùng ông cũng đập
bàn phán quyết một câu xanh rờn:
- Tuần sau lễ cưới sẽ được tổ chức.
Tất cả cùng làm bộ mặt như thế này: Mồm chữ O, mắt cũng chữ
O, mặt thì là chữ Ô. Quang Anh cố đưa ngòn tay mình vào ngoáy
tai, có lẽ mấy ngày nay anh bận quá không lấy dáy tai được.
Còn Đường Thi thì nhìn bố không nói thành lời. Cưới xin cái
gì chứ? Cô chỉ là muốn chơi đùa với hắn. Không hề có ý định
trèo lên xe hoa và vác cái bộ váy trắng toát nặng trịch kia.
- Bố! Không thể như thế được.
Liêu Tuấn nhìn con gái. Bây giờ mọi chuyện cả cái Tòa Nhà
Vàng đều hay rồi, vả lại lời nói của ông đã nói ra là không
thể thu lại. Ông trợn mắt quát:
- Có gì mà không được. Chẳng nhẽ con ngủ với người mà mình không yêu? Con gái của Liêu Tuấn lại như thế sao?
Đường Thi biết không thể chống lại thánh chỉ. Cô đành ngồi
xuống hậm hực mà trút giận lên cái vạt áo của mình. Thật
quá quắt, bắt cô cưới tên nay chẳng thà cắt tiền tiêu vặt của
cô còn hơn. Tên đần độn có bộ óc cặn sỏi này ư? Cô không chấp
nhận.
Quang Anh cuối cùng cũng làm sạch bộ tai mình và cuối cùng
thì anh cũng đã nghe ra câu nói của Liêu Tuấn. Tất nhiên là anh
sẽ có quyền phản đối:
Đường thì nhún vai vẻ chờ đợi rồi quay ra vuốt tóc.
Quang Anh lườm cô như muốn lòi cả mắt. Thế mà cuối cùng nó
lại không lòi được. Rồi anh đứng dậy vẻ hùng dũng nói rành
mạch:
- Tôi đi!
Nhưng anh chưa kịp bước ra khỏi chỗ đang đứng thì đã thấy một
tên lực lưỡng từ đâu đi đến nhăm nhe khẩu súng trên tay. Thế là
bao nhiêu dũng khí chui tọt xuống hậu môn. Đồng chí Quang Anh
ngồi thụp xuống ghế cười rất tươi:
- Tôi đã suy nghĩ lại rồi. Tôi thấy cưới Đường Thi cũng là một
chuyện tốt. Nào, chúng ta mau đi đăng kía kết hôn thôi.
Câu nói sau là Quang Anh quay ra nói với Đường Thi. Thực ra lục
phủ ngũ tạng của anh sắp đảo lộn hết cả rồi. Tại sao lại có
kiểu ép hôn như thế này? Đúng là xã hội đen mà.
Đường Thi thích thú theo dõi từng hành động và diễn biến tâm
trạng của Quang Anh. Thật là tức cười. Anh ta cũng sợ chết
đấy. Haha.
- Bố. Con làm ở công ti anh ấy - Đường Thi mắt sáng như sao sa khi nói đến vấn đề này.
Còn Quang Anh thì sợ lạnh toát mồ hôi hột. Cô ta lại định giở trò gì nữa đây?
Liêu Tuấn mắt cũng sáng không kém. Hóa ra đây là sếp của con
gái ông, hóa ra con gái ông là theo tình yêu vẫy gọi nên mới
khăng khăng muốn đi làm như vậy. Đúng là bọn trẻ bây giờ cuồng
nhiệt thật. Ông ngày xưa cũng chỉ được một góc của chúng.
- Vậy con gái làm việc gì ở đấy? Người mẫu hay diễn viên nào?
Quang Anh biết tính mạng mình giờ đây đang ngàn cân treo sợi
tóc. Nếu để ông ta biết được công việc mà anh giao cho Đường Thi
làm thì anh sẽ nhận được một tin tốt và một tin xấu. Chúng
ta sẽ nghe tin xấu trước cho nhẹ nhàng: Tin xấu là anh sẽ mất
cơ hội gặp lại Kim, Sam Thái và hàng ngàn cô gái khác nữa. Tin
tốt là anh có thể đoàn tụ cùng tổ tiên và ngồi nóc tủ gọt
hoa quả ăn ngon lành. Thật tuyệt vời làm sao.
- Công việc tốt như thế ư?
Mẹ kiếp. Tên nào vừa phát ngôn câu đó? Anh thề sẽ đại nghĩa
diệt thân mà giết nốt con dế còn sót lại của mình. Và tất
nhiên là anh không tìm ra kẻ châm ngòi cho những ánh mắt nghi
vấn đang bắn về phía mình. Nếu biết trước Đường Thi là con
gái của người này thì anh đã chẳng dại mà nghịch với lửa.
Đúng là đen như chó mực.
- À! Tôi đã ra quyết định là sẽ bố trí một công việc còn tốt hơn rồi.
Câu cuối sao lạc đề vậy? Quang Anh cười gật đầu đồng ý. Bắt
anh kiếm tiền cho cô ta nữa? Chẳng phải nhà cô ta còn thừa tiền
hơn anh sao? Bất công thế? Ông trời ơi! Mắt của ông giấu ở nách
hay sao? ------------------------- Bạn đang đọc truyện tại ecute.wap.sh ----------------------- Chương 5 - Bọn họ sắp là vợ chồng.
Nếu nói ngày hôm nay có tin Hot là gì? Tthì chúng ta không
thể bỏ qua tin very very Hot của đôi bạn trẻ Quang anh và Đường
Thi. Sau đây là cuộc phỏng vấn của báo Vịt giời và Lợn Lái
giành cho hai người. Phóng viên chuẩn bị vào việc. Máy quay đã
sẵn sàng.
Phóng viên: Hi!
Quang Anh hậm hực: Khỏi chào hỏi.
Phóng viên mất hứng. Đường Thì vẫn nhăn nhở với mấy anh quay
phim, tạo dáng rất giống mấy cô người mẫu của hãng thuốc táo
bón.
Đường Thi nghe câu nói của Quang anh cũng gật gù. Cô tự nghĩ đây
là một lời khen mà Quang anh giành cho cô: Kĩ thuật của anh
cũng không tồi.
Quang Anh: Tôi nghĩ đây là một điều đương nhiên.
Phóng viên cảm thấy mình bị bỏ quên vội vàng kéo lại chủ đề:
Hề hề! chúng ta không nên nói đến chuyện chăn gối nữa. Câu hỏi
tiếp theo giành cho các bạn sẽ là ngòai những yếu tố tác
động bên trong ra thì có tác động bên ngoài nào không?
Câu hỏi này thật biến thái. Quá khó để trả lời. Quang Anh sao
có thể nói trắng ra là sợ bố của Đường Thi cơ chứ? Thật là
mất thể diện. Thế là anh trả lời như này: Tiền của tôi cần
có người để tiêu.
Quang Anh: Chuẩn bị xe cứu thương cho Sam Thái, Kim, Thục
Hân...thành công. Ngoài ra, đã mua một áo chống đạn đề phòng
bố vợ Liêu Tuấn uống quá khích mà chơi súng trong lễ cưới.
Đường Thi: Đã ăn đủ dưỡng chất đè phòng đêm tân hôn bị anh ta đè chết ngạt như hôm nọ.
Thế là cuộc chiến giữa hai người lại bùng nổ. Quang Anh không
tin là cô ta có thể nói anh đè chết cô ta trong khi đêm hôm đó cô
ta lăn lộn khắp nơi. Đúng là gắp lửa bỏ tay người. Ở đâu ra
cái loại miệng lưỡi này chứ? Câu trước thì khen kĩ thuật không
tồi, câu sau cô ta đáp đá nói anh đè chết cô ta. Thật quá
quắt.
Phóng viên đứng ngồi không yên. Đây là hai con người biến thái
nhất mà bà từng gặp. Quái dị... bà không thể nói được gì
nữa. Tuy nhiên đằng sau đang là một chú có súng. Nụ cười lại
nở trên môi: E hèm. Vậy hai người định hưởng tuần trang mật ở
đâu?
Quang Anh: Cho cô ta lên một trang trại nuôi bò.
Phóng viên: Tại sao?
Quang Anh: Để cho cô ta hết cãi với tôi sữa cô ta uống hàng ngày là từ người nuôi bò.
Phóng viên tím mặt.
Đường Thi: Cho anh ta vào rừng quốc gia.
Phóng viên nhẫn nhịn: Tại sao?
Đường Thi: Để anh ta không ngu ngốc nói khỉ là loài động vật lưỡng cư.
Hai con người biến thái.
Phóng viên nhẫn nhịn tập hai: Vậy hai người định sinh mấy đứa?
Quang Anh cười đểu giả: Cô ta có thể sinh con sao?
Đường Thi: Anh ta có thể đẻ không bà phóng viên? Bố tôi nói bố
là người sinh ra tôi. Vậy chắc anh ta có thể giống bố tôi.
Sau khi tin tổng giám đốc đẹp trai Quang anh sẽ cưới cô nàng dọn
vệ sinh Đường Thi lan truyền đều khiến mọi người phải...ngủ
một giấc và tỉnh lại. Họ đã nói như thế này sau khi tỉnh
lại:
- Chỉ là một giấc mơ. Làm việc tiếp thôi.
Diễn viên Sam Thái xinh đẹp ngoài mặt vẫn vui vẻ nhưng trong
lòng thì có vẻ buồn bực khó tả khi để thua một con bé dọn
vệ sinh. Vậy là bao nhiêu công sức trước nay của cô dành cho
Quang Anh là đổ sông đổ bể rồi. Thật là khó chịu. Có lẽ cô
phải mua một thùng nước rửa nhà vệ sịnh về làm quà cưới.
Việc bây giờ đối với cô là phải bảo với người quản lí nói
với truyền thông: Sam thái cô vui vẻ và thành thật chúc anh ấy
hạnh phúc bên người vợ hiền.
Người mẫu Kim sau khi nghe tin thì có phần khấm khá hơn khi không
hề đè nén cảm xúc. Cô đã lao vào ăn uống không điều độ với
hai miếng thịt luộc và một cốc ca cao nóng. Thế đấy, cô đã ăn
kinh khủng như vậy đấy. Nếu để quản lí mà biết thì cô sẽ
không được diễn trong buổi thời trang hè thu nữa. Và Tất nhiên
là cô cũng rất ấm ức khi để thua một con bé dọn vệ sinh. Cô
đã tự hứa với lòng mình sẽ không bao giờ mua nước rửa nhà vệ
sinh hiệu con vịt nữa. Vì nghe nói Đường Thi dùng nhãn hiệu
đó để tẩy nhà vệ sinh. Thật đáng ghét.
Lê Vân thì mắt chữ O, mặt chữ Ô sau khi nghe tin này. Chỉ với
chưa đầy một tuần, hai người gặp nhau và làm lễ cưới. Thật là
thần tốc. Tuy nhiên, cô không thể biết được họ đã gặp nhau
trước đấy và đã có những kỉ niệm thật khó quên. Ai nói họ
không phải là thanh mai trúc mã nào?
Liêu Tuấn thì biểu lộ cảm xúc khi con gái sắp đi lấy chồng
bằng cách này: Đưa tấm ảnh người vợ lên áp vào mặt và khóc
thút thít. Rồi ông lại bỏ ra, rồi lại áp vào. Mac đứng cạnh
có thể đếm được trên 10 lần ông chủ làm vậy và anh thực sự
tội nghiệp cho khớp tay của ông chủ. Và nghe nói là bà chủ
cũng rất tội nghiệp vì nước mũi của ông chủ chảy quá nhiều.
Cuối cùng Liêu Tuấn cũng nói:
Hóa ra đây là lí do của bố Quang Anh khiến ông không thể lao đến
túm lấy cổ anh mà nói "con quyết định bước vào hang tử
thần?"
Mẹ Quang Anh nhìn anh đắm đuối hồi lâu rồi nói:
- Dẫn nó đến gặp mẹ.
Quang Anh nhún và đi thẳng lên nhà. Có gì khó đâu. Nếu mẹ anh
mà đuổi được thơ nhà Đường đi thì anh quyết cả đời này sẽ tôn
thờ mẹ. Nếu có thể sẽ đúc tượng làm bằng vàng ròng cho mẹ
luôn Chương 6 - Ra mắt mẹ chồng.
Sau khi nghe Quang anh nói chuyện Đường Thi phải đến gặp mẹ anh. Câu đầu tiên của cô là:
- Tại sao phải gặp?
Quang Anh nhếch môi cười nhạt. Đầu óc của cô ta chắc chắn là
chưa tiên hóa hết. Hỏi một câu ngớ ngẩn như vậy, nếu cô ta không
phải người của Đông Bang hội thì có lẽ anh đã vả vào mồm cô
ta rồi.
- Cô nghĩ cái gì thế? Con dâu ai chẳng phải gặp mẹ chồng.
Đường Thi nghĩ ngợi hồi lâu rồi lại hỏi:
- Vậy anh cũng phải ra mắt mẹ vợ.
- Cô có mẹ sao?
Nghe Quang Anh nói thế Đường thi bỗng nhiên muốn khóc. Phải rồi,
cô đâu có mẹ. Bố là người đã nuôi cô lớn cơ mà. Nghĩ vậy
Đường Thi chợt òa lên khóc. Nước mắt tuôn trào khiến Quang Anh
hốt hoảng với lấy tờ khăn giấy cạnh đó:
- Sao thế? Tôi xin lỗi!
Đường Thi vừa khóc vừa nói:
- Tôi cũng muốn có mẹ.
Quang Anh dở khóc dở cười. Ai mà lôi mẹ ra cho cô ta được thì
làm đi. Anh không có cái khả năng đó. Tuy nhiên, anh sẽ không nói
cái ý nghĩ này ra. Nếu nói ra thì anh sẽ bị rửa trôi bởi
cái máy nước mắt đang tuôn xối xả bên cạnh mất. Nếu nói thẳng
ra thì có lẽ anh cũng là người có lỗi. Là anh đã động vào
nỗi đau của cô ta.
Quang Anh chỉ thiếu nước quỳ xuống vái ông trời ba lạy nữa
thôi. Cô ta cuối cùng cũng gạt bỏ "nỗi đau cá nhân" theo anh về
gặp mẹ. Anh biết là mẹ anh sẽ giở đủ trò đề làm cho cô ta sợ
hãi cho mà xem. Ngày trước, mấy cô gái đã từng nhăm nhe làm
vợ anh cũng đã bị mẹ anh dọa cho một đi không trở lại. Haizzz,
chỉ cần lần này thành công thôi, là anh sẽ lạy thêm mẹ anh 3
cái nữa cho trọn bộ. Haha, nghĩ đến Đường thi phải xách dép
chạy đi là anh đã thấy tâm hôn trăm hoa đua nở, niềm vui dạt dào
rồi. Thật là tuyệt vời nếu như nó cứ kéo dài mãi.
Tuy nhiên, Quang Anh quên mất Đường thi là ai.
Đường Thi nhìn cái vẻ mặt đắc ý của Quang Anh mà chợt hiểu ra
đôi điều. Tên ngốc này lại sắp sửa bày trò hại cô đây mà. Cô
không giống hắn, óc cô không thể trồng rau được và nó có rất
nhiều nếp nhăn trên đó. Các bạn không tin thì cứ bổ đầu các
bạn ra và so với tấm hình chụp sơ đồ não của cô mà xem. Chắc
chắn các bạn không thể thông minh bằng cô rồi. Xem nào, người ta
nói "mẹ nào con nấy" mà cũng có thể nói ngược lại "con nào
mẹ nấy" (theo suy nghĩ của Đường Thi), chắc chắn là bà mẹ
chồng kia óc cũng phẳng lì rồi. Để xem cô cho bà ta trắng mắt
ra và vui mừng tôn thờ cô như thế nào. Những bộ phim mẹ chồng
hại con dâu đã cho cô rất nhiều kinh nghiệm rồi. Đường thi đã
rút ra được một kinh nghiệm xương máu như thế này: Gặp mẹ
chồng ác là mình phải ác hơn bà ta. Có thể thì mới thắng
được. Haha, nghĩ đã thấy tuyệt vời rồi. Cảm giác này mà kéo
dài đến hết cuộc đời thì còn tuyệt hơn nữa.
*****************
Chiếc BMW X5 đỗ xịch trước đại sảnh của Tòa Nhà Vàng. Quang
Anh bước xuống như một minh tinh điện ảnh khiển cho mấy cô gái
đi đường tí nữa thì đâm đầu vào xe tải vì mải nhìn. Haizz, ai
nói là vẻ đẹp không thể làm chết người? Hôm nay, Quang Anh mặc
một Chiếc áo sơ mi xanh dương lịch lãm. Cộng thêm vào đó là
chiếc quần âu càng tăng thêm vẻ nam tính của anh. Khuôn mặt tuấn
tú với chiếc mũi cao và thẳng, hàng lông mày lưỡi mác rất
phong độ... Chiếc đồng hồ versace sáng bóng trên cổ tay như bút
màu vẽ lên mặt anh hai chữ: Có tiền. Và nó khiến cho nhiều kẻ
phải hậm hực hét lên: Đời thật bật công.
Đường Thi ngó từ trên tầng 20 xuống và đã nhìn thấy Quang anh.
Chiếc BMW của anh ta cũng không tồi chút nào. Cô đi ra phía tủ
và mở nó ra. Ánh mắt thăm dò một lượt rồi cô quyết định hôm
nay ăn mặc đơn giản nhất có thể, để còn lừa bà la sát kia nữa
chứ. Tuy nhiên, bình thường của Đường Thi sẽ là như thế này:
Một chiếc quần côn, một chiếc áo thun khoét cổ rất nghệ
thuật, một đôi guốc 12 phân rất sành điệu. Cộng vào đó là
vành tai được bấm 4 lỗ, bộ tóc đỏ rực càng tô điểm cho Đường
Thi treo trên cổ mấy chữ: Không thể bình thường hơn. Thôi vậy,
có lẽ như thế này là rất bình thường cho cô ấy rồi.
Quang Anh nheo mắt nhìn Đường Thi đi lại về phía mình. Chiếc áo
bó sát và khoét sâu đến ngực của cô ta khiến anh nhớ lại cái
đêm hôm trước. Những đường cong của cô ta như khiến anh đê mê,
rồi còn khuôn mắt quỷ mị lúc đó của cô ta nữa chứ... Nếu cô
ta không phải Đường Thi thì nhất định người "tử trận" sẽ là
anh rồi. Mà bây giờ anh còn chưa đủ để "tử" hay sao? Có trách
cũng chỉ trách tại sao ông trời cho cô ta là con gái của Liêu
Tuấn.
Đường Thi ngồi vào xe. Tên đần độn này còn chẳng thèm mở cửa
cho cô nữa. Giờ thì cô đã biết thêm một bí mật rất hay nữa là
anh ta còn kém thông minh hơn cả Mac. Nghĩ đến đây cô lại lắc
đầu thở dài thương hại cho anh ta, có thể là ông trời bất công
với anh ta thật.
- Cô thở dài cái gì?
Không khí im lặng trong xe được Quang anh phá vỡ bằng một câu hỏi.
Đường Thi chẳng thèm nhìn anh ta mà trả lời:
- Tôi thở dài thì liên quan đến anh hay sao?
Mẹ kiếp! Quang anh tự chửi thề trong lòng. Thật khó chịu khi
nghĩ đến cô ta sắp là vợ mình, những lúc như thế anh chỉ muốn
chạy ngay vào nhà vệ sinh và...xả nước. Anh đau khổ quá, năm
nay anh mới có 27 tuổi thôi. Cuộc đời anh vẫn còn rất nhiều
điều hay ho anh chưa khám phá hết mà tất cả đều nằm ở phụ nữ
là chính. Và bây giờ, khi còn chưa có tình yêu xuất hiện với
vợ sắp cưới thì anh đã tự kết cho mình cái án chung thân với
một tờ giấy đăng kí kết hôn chết giẫm kia. Bỗng nhiên Quang Anh
nhớ đến vụ phải hù dọa cô ta.
Đường thi trố mắt ra ngạc nhiên. Đối đáp không tồi, vậy tại sao
bà ta lại phải đi làm quản gia nhỉ? À há, cô đoán chắc chắn
rằng bà ta bị trượt đại học luật. Lại một con người đáng
thương nữa. Thế là cô liền vỗ vai bà ta và nói vẻ thông cảm: