watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về: game thống Lĩnh Thiên Hạ
Chap 40

- ‘Àh mà mày thấy có cần không? Hay mày cứ tay đôi với nó đi cho rõ ràng minh bạch’ tôi bỗng suy nghĩ lại.
- ‘Mày không nghe anh Thắng nói àh. Thằng này không lường trước được đâu’nó chặn đầu suy nghĩ của tôi.
- ‘Thôi được rồi. Để mai xem sao. Dù gì còn 3 ngày mà’
- ‘Ok…cũng được. Thôi cạn ly vì chuyện chiều nay’ tôi với nó làm một hơi luôn.
- ‘Thôi gạt chuyện chiều nay đi, tình yêu tình báo của mày sao rồi?’ tôi chuyển đề tài qua tình yêu.
- ‘Giải quyết xong thằng Minh, tao sẽ tỏ tình với Lan’ nó nói.
- ‘Thế àh. Cũng hay phết. Đôi khi tao ngồi suy nghĩ, dường như đây là quà mà ông trời ban cho tao với mày. Bỗng đâu cho tao với mày cùng một lúc quen được Linh và Lan…cứ như là định mệnh đã sắp đặt đấy’con người ta khi say, ngôn ngữ nó hay sến lắm….tôi cũng không ngoại lệ.
- ‘Mày sướng hơn tao. Tao phải bể đầu mới được’thằng kia cũng say, bắt đầu nói nhảm.
- ‘Ai mà biết trước được. Khổ trước sướng sau thì sao’
- ‘Thôi đừng có nói xui…vô đi’ 2 đứa cụng ly tiếp.

Rồi bọn tôi ngồi lại đấy, ăn cho hết nồi lẩu…Nãy giờ 3 người lo ngồi tán dóc này nọ nên cũng chả ăn bao nhiêu. Bây giờ anh Thắng lại đi mất, còn có hai đứa tôi. Ngồi cố gắng ăn cho hết nồi lẩu mà thiếu điều muốn trào ngược ra luôn. Nhưng mà một hồi thì cũng xong.

Tôi bảo thằng Long đêm nay qua nhà tôi ngủ, ngày mai bàn chuyện kế hoạch để Chủ Nhật này là làm ván quyết định rồi. Nó ok. Hai đứa bọn tôi đứng dậy, ra về.

Tôi và thằng Long, mỗi đứa một xe, chạy tà tà về hướng nhà tôi. Bọn tôi đi đường kênh bờ kè, tầm này thì trời cũng tối nên cũng vắng xe rồi. Chỉ có hai bên lề đường có mấy quán nhậu vẫn còn mở cửa thôi. Hai đứa đang đi thì bỗng tôi có cảm giác lạnh lạnh phía sau lưng…Rồi tôi nghe tiếng máy xe rồ lên, khá nhiều chiếc cùng một lúc. Thường thì giờ này thanh niên bờ kè hay đi bão, cũng không có gì là lạ. Nhưng không hiểu sao hôm nay tôi thấy bất thường…Tôi quay đầu lại nhìn thì…
- ‘Đm, thằng Minh kìa’tôi hét lớn lên, thằng Long ngay lập tức quay đầu lại nhìn.
- ‘Cái thằng chó này, khốn thật’ nó bực tức, cắn môi nói.

Sát sau lưng tôi, là 6 xe. Mỗi xe 2 đứa, vị chi là 12 đứa. Bọn nó đang chạy rượt theo bọn tôi với tốc độ khá nhanh, gần theo sát rồi. Tôi thấy được thằng chạy giữa là thằng Minh, và một vài đứa cũng hơi quen mặt. Vậy là anh Thắng đã nói đúng, thằng chó này quá liều và không sợ ai hết…Đến cả đàn anh nó phải đi năn nỉ giùm nó vậy mà bây giờ nó lại đang đi phục kích lén 2 đứa tôi. Thật là khốn nạn hết chỗ nói.
- ‘Chạy lẹ đi Hải’ thằng Long quay qua tôi, hốt hoảng nói. Có lẽ nó xác định được tình hình không ổn rồi…
- ‘Chạy’tôi hét lớn, đáp theo. Tôi vặn ga thật nhanh…phút chốc, kim đồng hồ từ 40 đã nhảy vọt lên 80km/h.
- ‘Đm đuổi theo tụi nó’ tôi nghe tiếng hét lên từ đằng sau, vậy là chắc chắn là tôi không lầm, đám thằng Minh đang đuổi theo bọn tôi.

Do địa thế khu vực khá quen thuộc, tôi và thằng Long vẫn rồ ga ngày càng nhanh, lách các con đường kênh để tẻ vào các con đường nhỏ khác. Nhưng đám kia cũng không vừa, bọn nó vẫn đang bám theo hai đứa bọn tôi sát nút. Bây giờ mà sơ xuất một chút là chắc bỏ mạng ở đây quá. Tôi cũng bắt đầu run rồi đây, hai đứa thì chơi kiểu gì lại 12 đứa đây…Đã thế tay không nữa chứ.
- ‘Sao giờ Long?’ tôi rướn lên hỏi nó.
- ‘Chạy về khu thằng Hoàng’ nó hét lớn.

Đúng rồi, ngay lập tức tôi nhớ ra, đây là địa bàn của thằng Hoàng, lính ruột của anh Thắng, cũng là bạn thân của thằng Long. Hẽm nhà của thằng Hoàng chỉ còn cách bọn tôi vài con đường nhỏ và một con đường lớn. Có lẽ hai đứa tôi sẽ thoát nếu chạy thật nhanh tới nó. Nghĩ thế, tôi rồ ga nhanh hơn nữa.
- ‘Bọn nó chạy kìa, chọi đi’ tôi nghe tiếng hét từ đằng sau.
- ‘Bốp’

Bỗng, tôi loạng choạng, xém chút là ngã xe. Tôi bị chọi gạch, một thằng nào đó từ đằng sau chọi gạch trúng ngay vào vai tôi, đau điếng. Nếu bình thường thì chắc là tôi đã ngã, nhưng trong lúc thập tử nhất sinh này, bản năng sinh tồn không cho phép tôi đầu hàng sớm vậy. Tôi cắn răng chịu đau, cảm giác hình như vai tôi bị rách, máu bắt đầu chảy rồi. Tôi càng rồ ga mạnh hơn.
- ‘Chọi tiếp đi’ bọn nó hét tiếp.

Lần lượt là những cơn mưa gạch từ đằng sau, bay thẳng tới tôi và thằng Long. Một vài viên trúng vào xe của tôi và Long. Tôi ăn thêm một viên nữa vào lưng, đau kinh khủng. Thằng Long thì bị trúng một viên vào chân. Nhưng hai bọn tôi vẫn cầm cự được. Tẻ đường nhỏ, né đường lớn…Bọn kia vẫn theo rất sát. Tình hình đang như ngàn cân treo sợi tóc.

Rượt đuổi nhau một hồi, tôi đã thấy niềm hi vọng. Chỉ còn một con đường nữa thôi là đã tới hẽm của thằng Hoàng. Tôi và thằng Long ráng sức, vặn ga thật mạnh. Tới đầu đường hẽm của thằng Hoàng rồi, thằng Long hét lớn.
- ‘Hoàng, cứu tao’

Ngay lập tức, ở đâu ra từ trong hẽm, phải tới vài chục thằng giang hồ, choai choai, mở cửa ra xem. Bọn kia chạy tới, thấy bọn tôi có tiếp viện hay sao, chắc là sợ chơi không lại, nên tôi nghe rõ ràng tiếng thằng Minh hét lên.
- ‘Chạy về’

Ngay lập tức, 6 chiếc xe kia né đường khác, biến đi mất hút. Vậy là tôi và thằng Long đã thoát. Thằng Minh thật khốn nạn, kì này tôi chắc chắn sẽ không để cho nó yên nữa rồi.

Thằng Long thắng xe lại ngay đầu hẽm nhà thằng Hoàng. Tôi cũng thắng xe theo nó. Một hồi sau, thằng Hoàng bước ra. Thằng này hơi to con, tướng nó cũng cỡ tôi, nhưng nó là dân chặt chém, nó chém người rất nhanh. Thằng này thì còn hơi trẻ, không suy nghĩ sâu xa được như anh Thắng, nên lỡ đụng tới nó rồi thì xác định là đắp mồ.
- ‘Ủa Long, Hải. Hai thằng bay bị sao thế?’ nó nhìn bọn tôi, mặt hết sức ngạc nhiên. Bây giờ, tôi mới bắt đầu thấy đau hơn. Cơn đau bắt đầu buốt, từ vai, xuống tới lưng, qua tay. Nhức kinh khủng, tôi còn không cử động nổi cái tay phía vai bị thương. Nhìn qua tay thì thấy máu chảy dọc tay…chắc rách vai, tôi nói đúng. Thật quả xui xẻo.
- ‘Đm bị thằng chó kia phục kích’ Long phun nước miếng, bực tức nói.
- ‘Bọn nào? Để bọn tao đi chơi lại’ thằng Hoàng mặt tức giận không kém.
- ‘Thôi bỏ đi Hoàng. Không sao đâu’ tôi nói vào giùm.
- ‘Có cần tao gọi anh Thắng không?’ nó hỏi.
- ‘Thôi khỏi, bọn tao vừa đi với anh Thắng về. Thôi bọn tao tự giải quyết được rồi’ Long giơ tay ngoắc ngoắc từ chối.
- ‘Thế thôi, làm điếu thuốc đi. Rồi lấy bông băng lau máu. Ê nhóc, lấy cho anh bịch bông’ thằng Hoàng hét lên, kêu thằng nào đó. 1 phút sau nó chạy ra, trên tay hai bịch bông gòn.
- ‘Cảm ơn’ tôi với thằng Long cảm ơn, rồi cầm bông gòn, lau tạm máu…Để còn về nhà nữa chứ.
- ‘Ơn nghĩa mẹ gì. Thôi về được chứ, tao cho 2 xe đi theo cho an toàn nhé’ thằng Hoàng nói.
- ‘Uh được vậy thì tốt, cảm ơn mày’thằng Long nói vào.

Bọn tôi đứng dưỡng thương một lúc, máu cũng đã lau xong, vai cũng bớt nhức…Hai đứa quyết định vòng xe đi về. Thằng Hoàng có kêu 4 thằng đàn em đi 2 xe theo hộ tống bọn tôi trên đường về…Nên suốt quãng đường về cũng không có gì nguy hiểm.

...Bỗng tôi cảm thấy có lỗi với Linh. Giờ này em ở nhà, chắc đang chờ tin nhắn của tôi. Em đâu nào biết tôi vừa bị chơi lén như thế này, xém chút nữa là bỏ mạng. Tôi mà có điều gì, chắc tôi không dám nhìn mặt em quá. Em lo lắng cho tôi, em sợ tôi có chuyện…Mà tôi thì lại như vậy. Quả thật là tôi thấy rất có lỗi. Nhưng tôi không bỏ thằng anh em được. Tôi tự hứa, chỉ một lần này thôi, tôi giúp nó, giải quyết xong chuyện này…là không bao giờ tôi dính tới những chuyện như này nữa.

Tôi và thằng Long về đến nhà tôi an toàn. Máu ở tay tôi đã lau kĩ, tôi mặc áo đen nữa, nên cũng không có vấn đề gì. Tôi và Long qua mắt bố mẹ tôi dễ dàng, rồi tôi với nó bay tọt ngay lên lầu. Ngay lập tức, tôi cởi áo mình ra, kinh khủng, thâm tím nguyên một bên bả vai và lưng…Nhức khủng khiếp. Tôi đụng vào thôi mà đau đến cắn răng. Thằng Long thì nhẹ hơn tí, bị sơ sơ ở chân thôi.

Bây giờ cũng đã an toàn, tôi liền lập tức, lấy điện thoại, nhắn tin cho Linh (Em biết hôm nay tôi đón Long ra viện và tôi có nói sẽ đi café với nó tới tối. Dĩ nhiên là không có nói vụ đi lên trường gặp thằng Minh).
- ‘Con heoo sữa của anh…anh về rồi này :-*’
- ‘Con lợn đi khuya thế…anh đi với anh Long àh? Anh Long khoẻ hẳn chưa?’
- ‘Uh nó khoẻ như trâu rồi. Bọn anh đi café rồi nhậu tí với đám bạn, mừng ngày nó ra viện’tôi phải nói dối em…Tôi không muốn nhưng tình thế bắt buộc.
- ‘Uh…nhậu mà còn nhớ tới em là được rồi’
- ‘Nhớ chứ…Làm sao anh quên con heo của anh được. Thôi anh đi tắm tí nhé, tí ra anh nhắn tin cho con heo’
- ‘Uh con lợnn tắm đi ^^’

Rồi tôi để điện thoại qua một bên, quay qua hỏi thằng Long, lúc này đang bấm bấm gì đó, chắc cũng nhắn tin cho Lan. Phải công nhận hai đứa bọn tôi làm gì cũng giông giống nhau…Đúng bạn thân có khác.
- ‘Nãy tao tính bỏ qua, để xem sao, nhưng mà giờ tao không để yên cho nó được. Thằng khốn nạn đó’ tôi bực mình nói.
- ‘Tao cũng nghĩ thế. Cái loại này, mình không diệt nó, thì nó sẽ diệt mình trước’ Long nói một câu nghe rất chí lí.
- ‘Được rồi, để tao’

Tôi quay qua, cầm điện thoại, tôi gọi điện cho một nhân vật mấu chốt trong cuộc trả thù này.
- ‘Alo, anh Đông àh’
- ‘Uh, anh đây. Sao thế em?’

Anh Đông là anh họ tôi, là con ruột của bác tôi (anh của bố tôi). Và anh sẽ là nhân vật quan trọng và cần thiết nhất giúp tôi vào chủ nhật này.

Chủ nhật, 3 ngày sau …!


Chap 41

Bọn tôi đang đứng tại một bãi đất trống bỏ hoang, nơi bọn tôi hẹn thằng Minh để giải quyết. Lúc này là 4h chiều…15 phút nữa thôi sẽ có một cuộc tranh trừng đẫm máu xảy ra ở đây...ngay tại mảnh đất Sài Gòn nhỏ bé này...

Cuộc chơi hôm nay, sẽ là một màn đấu tay đôi giữa Long đẹp trai và Minh khốn nạn…Phần thưởng sẽ là trái tim trinh nguyên của Lan Ngọc Nữ. Nhưng liệu nó có biến thành một cuộc ẩu đả băng nhóm xảy ra sau đó hay không, tôi cũng không dám chắc…

Bên phía tôi, đội hình ra sân gồm có các thành viên: đá chính ở vị trí cao nhất, dĩ nhiên là Long. Hỗ trợ đằng sau và hai bên cánh gồm có tôi, thằng Bình, thằng Hoàng. Lùi sâu hơn một chút, ở vị trí chính giữa, là một tốp đàn em của thằng Hoàng và bạn thằng Bình. Và chiếm giữ vị trí cuối cùng, bảo vệ cho đội, không ai khác hơn ngoài anh Thắng của bọn tôi. (Mà bữa đó ổng nói ổng đi coi thôi, đề phòng chuyện gì xảy ra ổng còn can thiệp được, chứ ổng không nhúng tay vô).

Dĩ nhiên, là tôi đã tính trước đường đi nước bước, kế hoạch rõ ràng. Đi nhiêu đây thì ứng chiến có thể sẽ không đủ. Vì phía đối phương là Minh, một đối thủ hết sức ma mãnh và quỷ quyệt. Nên để đề phòng chắc ăn, tôi đã bố trí một tốp khác đàn em của thằng Hoàng cũng như bạn bè của thằng Bình ở rải rác các khu vực gần khu đất trống, sơ sơ vài chục mạng…Để có bề gì xảy ra sẽ ngay lập tức có viện binh cứu trợ.

Trận chiến kinh điển sắp sửa bắt đầu, và nhân vật chính của ngày hôm nay, Long, đang có một vẻ mặt hết sức bình thản, không có gì tỏ ra là căng thẳng. Có lẽ là Long đang rất tự tin với món nghề của mình, cũng như đang mong chờ ngày trả thù thằng Minh. Tôi tiến lên hỏi nó trước khi nhập trận.
- ‘Xin anh phát biểu cảm nghĩ trước khi ra trận được không ạh?’
- ‘Dẹp mày, đánh nhau mà làm như đá banh’ờ quên, nãy giờ tôi lậm qua đá banh rồi.
- ‘Ờ quên, thấy sao. Lo nổi không?’ tôi đưa nó điếu thuốc, gọi là điếu thuốc trước giờ sinh tử.
- ‘Chuyện, khỏi lo. Tao còn mày làm quân sư ở đằng sau mà’ nó vỗ vai tôi, tự tin.
- ‘Được đấy. Tin tưởng anh em là tốt’ tôi hích mũi, đáp lại nó.

Rồi tôi lùi về phía sau, vào lại vị trí. Bỗng một cơn gió lớn kéo đến, mây đen ở đâu cũng lũ lượt kéo tới…Sấm chớt nổi lên ầm ầm…Phía xa xa, ẩn đằng sau đám bụi mờ, là vài chục chiếc xe đang kéo tới…Cầm đầu không ai khác, ngoài đối thủ của thằng Long ngày hôm nay: Minh.

Vâng, Minh và đồng bọn rất đông và hung hãn của nó đã đến. Theo tôi lướt và dự đoán sơ sơ, cũng phải sơ sơ hơn 20 mạng. Bên tôi 14…chênh lệch không quá lớn. Tôi cũng đoán chắc nó không đi đơn thuần chỉ nhiêu đây đâu, chắc chắn nó cũng có viện binh ở đằng sau giống như tôi đã sắp xếp. Cái này là chuyện đơn giản, ai cũng biết.

Minh bước xuống chiếc SH màu đen bóng bẩy của nó…cả đám kia cũng dừng xe, bước xuống, đứng đằng sau nó. Rồi Minh, một mình bước tới, đứng ngay trước mặt thằng Long. Long cũng bước ra. Không khí cực kì căng thẳng, cảm giác như đây là một cuộc chiến sinh tử chỉ có thể diễn ra ở trên phim. Sấm vẫn đánh ầm ầm, dưới đây, 2 cặp mắt đang nhìn thẳng vào nhau…dò hỏi thực lực của nhau. Không ai cử động hay nhúc nhích trước, vì chỉ cần một chút sơ hở thôi, cũng có thể mất mạng dưới tay đối phương… Ở phạm vi vòng ngoài, ai cũng đang rất hồi hộp, chờ xem điều gì sẽ xảy ra.
- ‘Hôm nay tao với mày làm một trận ra trò tại đây, chết thì bỏ’ Long cất giọng, đe doạ đối phương trước khi vào cuộc.
- ‘Chết bỏ, tới đi’ Minh cũng không vừa, đáp trả.

Phía bên ngoài, không một ai lên tiếng. Tất cả đang dõi theo vào hai nhân vật chính. Đứng ở ngoài có thể nghe thấy rõ tiếng thở của cả hai, tiếng ruồi bay, tiếng gió thổi…Lâu lâu được tô điểm thêm tiếng sấm vang. Long và Minh, từ từ bước những bước nhẹ, thận trọng, tiếng lại gần đối phương hơn…Từng bước, từng bước…khoảng cách được rút ngắn xuống rất nhanh, bây giờ chỉ còn tầm vài ba mét.

“Bốp” Long chính thức bắt đầu cho cuộc chiến. Một cú đề ba tuyệt đẹp. Long bay thẳng tới Minh, sử dụng tuyệt kĩ Giáng Long Thập Bát Chỏ ngay vào bên thái dương của thằng Minh. Minh choáng váng ngay lập tức, nhưng không vừa, nó lùi lại một bước, đưa tay lên đỡ chỏ tiếp theo của Long, rồi nó đấm thẳng một đấm vào bụng thằng Long…Long khựng lại, lùi lại vài bước. Thằng Minh cũng lùi lại, cả hai lại tiếp tục vào tình thế thăm dò nhau. Thật là hồi hộp và gay cấn.

Long tiếp tục là người tấn công trước, Long đưa chân tới trước một bước, rồi ngay tức khắc tung tiếp võ học đã thất truyền Long Hoàn Cước vào phía thằng Minh, điểm nhắm là đầu. Minh có vẻ có con mắt quan sát và phản xạ tốt, khi ngay lập tức, nó cúi gập người né cú cước khá hiểm của Long, và nó lao tới, đè vật thằng Long xuống…nó đấm tới tấp vào mặt của Long…tình hình có vẻ đang hơi bất lợi cho Long. Nhưng ngay lập tức, bằng bản lĩnh chinh chiến, Long lấy hai tay, đấm thật mạnh vào hai bên thái dương của thằng Minh, ngay lập tức nó chao đảo, ngả người qua một bên, tạo điều kiện cho Long thoát thân. Có kẽ hở, Long hất mình, đẩy văng thằng Minh qua hẳn một bên, rồi lách người đứng dậy, tung ngay một cú cước thật mạnh vào mặt thằng Minh. Lần này, Minh đang choáng do cú đấm khi nãy của Long, nên đã không né được, nó ăn hẳn cú đá đó của Long, ngã vật xuống. Máu mũi của nó bắt đầu tuôn ra. Nó nằm ôm mũi, khuôn mặt bộc lộ vẻ đau đớn…có lẽ Long đã giành phần thắng, một pha lật ngược tình thế rất đẹp và ngoạn mục.
- ‘Mày thua rồi, đứng dậy đi’ Long tỏ vẻ là một đàn anh, đứng đắn hơn, và không chấp nhặt thù cũ. Nó đưa tay ra trước mặt thằng Minh, hàm ý muốn đỡ thằng Minh dậy.

Nhưng thằng Minh ngày càng bộc lộ cái bản tính khốn nạn và có phần chó của nó, khi ngay lập tức, nó lấy một tay, chợp vào cái tay đang đưa ra của thằng Long, tay còn lại đang ôm mũi của nó, ngay lập tức nó đút tay vào túi, và rút ra một con dao bấm. Tay cầm dao, nó đâm thẳng ngay phía trước, hướng tới bụng thằng Long. Quả là một con người độc ác và nham hiểm. Rất may là thằng Long đã lường trước, nó phản xạ kịp, lách ngay qua một bên…Nhưng con dao vẫn kịp xước qua bụng thằng Long, gây chảy máu ngoài da.
- ‘Đm cái thằng chó này, mày làm trò gì thế?’thằng Hoàng, đá cánh phải (tức đứng bên phải tôi đấy) đứng xem, tỏ thái độ bất bình.
- ‘Kệ mẹ tụi tao’ một thằng trẻ trâu nào đó bên kia hét lại.
- ‘Đm thích chơi khốn nạn àh’ thằng Hoàng máu nóng lên. Ngay lập tức, mở cốp, rút ra một cây mã tấu dài, bóng lưỡn... Đây là cây đoạt mệnh đao bảo bối gia truyền của nó... Cùng lúc đó, các anh em khác trong đội ai cũng kịp thời lấy hàng ra, lao thẳng tới phía bên thằng Minh và đám bên kia. Đám bên kia cũng không vừa, đã chuẩn bị sẵn, cũng lao bổ vào nhau.

Cuộc đối đầu tay đôi ngay lập tức biến thành một cuộc chiến đẫm máu giữa hai bên nhóm. Binh đao loạn lạc, máu đổ đầu không rơi…Tôi và anh Thắng không tham gia vào, mà lùi lại, tôi cầm điện thoại, làm một chuyện…

Những tiếng la hét, chửi rủa nhau liên tục vang lên…Tiếng va chạm của hàng, tiếng la của những người gục xuống…Một cảnh tượng kinh hãi hiện diện trước mắt tôi…Chưa được bao lâu thì 2 phút sau…
Ò é ò é ò é …tiếng còi hụ của xe cảnh sát.
- ‘Đm cảnh sát tới, chạy đi tụi bây’tiếng hét của một ai đó…cuộc chiến ngay lập tức dừng lại, ai ai cũng vứt bỏ hàng, chạy bán sống bán chết nhằm thoát thân. Nhưng tiếc là không kịp.
- ‘113. Tất cả đứng yên’5 chiếc xe áp giải của cảnh sát ngay lập tức ùa tới, bao vây hết chỗ bọn tôi đang đứng. Không còn một ai có thể thoát thân vào lúc này nữa, kể cả tôi.
- ‘Tất cả bỏ vũ khí xuống, đưa hai tay ra sau’ tôi cúi bệt xuống, đưa hai tay ra sau đầu…lúc này tôi chẳng còn dám nhìn đi đâu nữa…Cũng may là tôi không tham gia vào…Nhưng tại sao lại có cảnh sát ở đây cơ chứ?

Lần lượt, từng thằng, từng thằng một được áp giải lên những chiếc xe kia. Phía thằng Minh, tổn thất khá lớn, khi có một vài đứa bị thương khá nặng, riêng thằng Minh thì không sao. Bên phía tôi, hao hụt có phần đỡ hơn, khi không ai bị thương…Nhưng bây giờ, tất cả đều chịu chung một số phận…bị cảnh sát bắt…Thật đen đủi. Tôi phải làm sao đây…Tôi không muốn về đồn đâu…
- ‘Áp giải tất cả về đồn’ tiếng nói của một anh cảnh sát đã đập tan đi sự hi vọng của tôi.

Ngay lập tức, 3 chiếc xe đầu, áp giải nhóm của thằng Minh, vòng xe đi thẳng xa khuất. Bỏ lại đây là một hiện trường hỗn độn…
- ‘Thả ra đi’ tiếng một anh cảnh sát.

Bọn tôi được thả ra, cả đám ngơ ngác, không ai hiểu chuyện gì.
- ‘Anh giúp em lần này thôi đó nha. Mốt mà muốn hốt tụi nó thì hốt từ trước, chứ để đánh nhau vậy rồi mà hốt, lỡ tụi em có chuyện gì, làm sao anh giải quyết kịp’ vâng. Đây là anh Đông…nhân vật chủ chốt mà tôi đã nói. Vậy cuối cùng, mọi chuyện là sao?

Quay trở lại buổi tối, 3 ngày trước…Lúc tôi gọi điện thoại cho anh Đông.

- ‘Anh Đông giúp em, hốt bọn này được không?’
- ‘Bọn nào em?’
- ‘Sự việc là thế này…..’ tôi kể đầu đuôi cho anh Đông nghe, kể luôn cả kế hoạch tôi đã tính sẵn.
- ‘Vậy sao không hốt từ đầu luôn. Em lại còn muốn đánh tụi nó làm gì?’
- ‘Bọn em phải đánh thằng đó, mới hả dạ’
- ‘Thôi được rồi, lần này thôi đấy’
- ‘Cảm ơn anh’

Vâng…kế hoạch đã thành công. Tôi cũng bật mí luôn, anh Đông là anh họ của tôi, và là một hình sự chìm. Nói tới đây thì ai cũng biết kế hoạch của tôi là gì rồi, tôi nhờ anh Đông hốt trọn ổ thằng Minh. Nhằm mục đích dạy bọn kia thêm một bài học nữa tại đồn. Anh Đông rất thân thiết với tôi, anh cách tôi 6 tuổi…Hai anh em chơi với nhau từ nhỏ cho tới lớn. Tuy là hình sự, nhưng anh rất thích đi với bọn tôi, vì anh cũng có máu nghệ sĩ trong người. Anh nể tôi lắm, bảo rằng có chuyện gì cứ nói anh…Anh lo từ A tới Z. Đó là lý do, buổi hỗn chiến hôm nay, có sự xuất hiện của…cảnh sát.

Quay trở lại ngày hôm nay, sau khi giải thích cho cả đám biết. Tôi quay qua nói chuyện với anh Đông.
- ‘Cảm ơn anh hôm nay nhiều lắm’
- ‘Chuyện, nhiệm vụ tụi anh. Sao, muốn về đồn xem bọn anh dợt tụi nó không?’ anh nhìn tôi, cười.
- ‘Chuẩn, còn gì bằng’tôi cười nói.
- ‘Thế leo lên’ anh chỉ chỉ vào cái xe cảnh sát, tôi cũng hơi xanh. Nhưng sau đó tôi cười, vì tôi biết tôi không phải là phạm nhân bị áp giải.
- ‘Thôi, cảm ơn mấy bạn ngày hôm nay nhiều lắm. Tối nay anh em bọn mình nhậu một bữa ra trò. Có gì mình gọi cho thằng Hoàng sau’ thằng Long quay qua, cúi đầu, cảm ơn cả đám.
- ‘Ê cho tao đi với’ thằng Bình hất tay, kêu tôi đòi đi theo.
- ‘Ok thôi’ tôi khoái chí.
- ‘Thôi, xong việc rồi, tụi anh về nha mấy đứa.’ anh Thắng cũng tỏ ra khá vui, chào bọn tôi. Rồi anh Thắng, thằng Hoàng, cùng cả đám kia leo lên xe ra về.

Tôi, thằng Long, thằng Bình, leo lên xe cảnh sát áp giải…Mục tiêu…hướng thẳng về đồn.

 


Tải về: clip xem trộm em qua khe tắm 
[ ↑ ] Lên đầu trang