Nhớ hồi lớp 8, yêu thầm nhỏ bạn, yêu tha thiết luôn, căn bản con nhỏ học giỏi và ngực to.
Valentine nói dối má giá vàng sắp tăng, xin má 85k để mua vàng đầu cơ, má gật đầu khen mình có óc kinh doanh và rút hẳn 87k cho mình.
Lên plaza ngắm nửa tiếng khu bán sôcôla rồi hít một hơi thật mạnh chọn hộp đẹp nhất để mua. Lật đằng sau thấy giá ba trăm sáu, nhẹ nhàng tình cảm đặt lại chỗ cũ...đạp xe về gần nhà đánh điện tử.
Thua trận Empire hết 50k, còn 37k ra ăn bát phở hết mười haingàn, còn đúng 15 nghìn, ngẫm nghĩ hồi lâu quyết định mua thỏi kẹo 5 ngàn cho nhỏ bạn, mười ngàn thừa đút túi đềphòng giữa đường gặp giao thông.
Sáng 14/2, giờ ra chơi, ngại ngùng e thẹn đưa cho nhỏ bạn thỏi kẹo, nhỏ ăn xong quay ra nhìn mình say đắm, nắm lấy tay mình, lúc nhỏ rút tay ra, thấy trên tay mình tự nhiên có cái vỏkẹo (?)
Đang định mở lời thì nhỏ bạn thì thầm :" Mình chỉ coi Đ là bạn"
Tức qua mình đứng dậy quát toLỘN CÁI BÀN
Sang năm lớp 10, đúng lúc sắp chuyển ra Bắc thì một em mình kết từ lâu, bỗng nhiên rủ mình đi chơi. Ngồi trong quán cafe hai đứa thủ thì thật lâu, thề nonhẹn biển. Lúc ra về nhỏ nắm taymình lâu thiệt là lâu, tự cảm thấy bản thân thật k để ý nhìn nhầm người.
Tối hôm đấy lên tàu, nhìn vào bàn tay thấy mất cái nhẫn, gọi lại cho nhỏ đó thì thuê bao quý khách...z.z
Cuối lớp 12, sau khi nhận giấy tốt nghiệp và chia tay bạn bè, tự nhiên có một em lớp khác xin chụp ảnh chung với mình. Ok. Mình đâu phải người hẹp hòi, gật đầu cái rụp. Chụp xong hai bức em ý bảo cho mượn máy ảnh sang chụp cho tụi bạn.Ok. Mình đâu phải người hẹp hòi, gật đầu cái rụp.
Năm 20 tuổi z.z vẫn chưa thấy em ý trả lại cái máy.
Năm 21 tuổi về lại Nha Trang, trong lúc ở trọ để ý thấy một em cùng dãy trọ khá xinh. Tán tỉnh hồi lâu thì thấy cây sắp đổ. Tối đó sang nhà ẻm chơi, ẻm hỏi mình muốn xem phim vui vẻ k. Mình gật đầu lia lịa. Đùng một cái ẻm đuổi mình về, kêu rayêu vì thân xác. Không hiểu lắm nhưng thôi mặc kệ.
Đến năm 24 tuổi, có một em rấtxinh, nhà giàu, sinh viên đại học Thủy Sản năm cuối muốn xin làm bạn mình. Mình hét to LỘN CÁI BÀN . Em ý khóc rất nhiều z.z Sau một thời gian hai đứa gặp lại nhau, đi chơi hồi lâu cũng sinh tình cảm, rủ nhauđi cafe thủ thỉ, thề non hẹn biển, tự dưng em ý muốn nắm tay, á à, lừa ông à, mình tát cho một phát rồi bỏ về. Cắt liên lạc từ đó. Sau một thời gian gặp lại em, lại thân thiết như xưa, em giờ đã đi làm, hai đứa ríu rít rủ nhau đi chơi, xong hôm đó chụp ảnh đăng fb, chụp đc hai tấm thì ẻm mượn máy. No. Mìnhđâu phải thằng ngu, lắc đầu cái rụp. Em ý buồn. Mình thì k quantâm, lao vào làm việc tiếp. Sau một thời gian lại gặp nhau trong cùng một dãy trọ, hai đứalại thân thiết, và đến lúc này thì đúng là yêu thật rồi. Tối hôm đóqua phòng em chơi. Ẻm ms hỏi muốn xem phim vui vẻ k, mình bỏ về.
Đầu năm nay, nhận được tin emý cười thằng bạn mình. Lúc gửi thiệp cưới em ý nhắn kèm theo một mẩu tin: Có lẽ em không bao giờ giữ đc trái tim anh, dù là tâm hồn hay thể xác, chuyện chúng mình giống chuyện tình cây lá gió a nhỉ. Gió đã mang lá rời khỏi cây rồi đó. Nhưng quenanh gần 1 năm trời, em hiểu anh là cái cây kiểu khác. Em biếtanh chả buồn đâu, vì lá này rụng lá kia lại mọc hi hi. Chúc anh sống hạnh phúc nhé.
Đọc xong lá thư này tôi buồn muốn khóc. Lại mất tiền phong bì nữa rồi T__T
- Má!
- Gì mày.
- Giá vàng sắp tăng nữa rồi, chocon hai trăm đi đầu cơ vàng đi.