Người đàn bà như em, đã khôngcòn trẻ nữa. Hai mươi tám rồi, còn trẻ được với ai? Nhưng em vẫn chìm đắm trong thế giới online. Vẫn tóc ngắn, vẫn giày thể thao và mơ mộng phù phiếm. Nhìn em, ai bảo em đã có chồng và một bé con năm tuổi? Nghe em gọi con, người ta cứ tròn mắt nhìn em…
Người đàn bà như em, có đôi lúclại điệu đà đến thế kia? Váy ngắn, mái tóc nhuộm màu và móng tay sơn xanh đỏ. Nhìn nhưthế, chồng nào mà chịu được? Vợ đỏm dáng, ...
nhưng không phải cho mình?
Người đàn bà như em, bên ngoài nhìn vào bảo chắc là phải hạnh phúc lắm. Nếu không, sao em có thể cười suốt thế kia? Nhưng mà, chỉ em biết, em hóa trang nỗi đau của mình rất giỏi. Chẳng nhẽ để đúng với lòng mình, em cứ phải khóc suốt sao?Nếu em khóc, hạnh phúc có về bên em hay chỉ là chút thương vay của những người bên cạnh?
Người đàn bà như em, bên ngoài nhìn vào bảo rằng em mạnh mẽ lắm. Em không sợ mưa,không sợ nắng, không sợ nhữnglời chê bai hay trách móc. Không sợ nếu bị uy hiếp giữa đường. Nhưng em sợ, thì cũng vậy thôi. Xã hội bây giờ, đâu có lòng thương người như những ngày xưa? Nếu em sợ, cũng đâu có ai đưa tay ra cho em nắm?
Người đàn bà như em, sao lại giảdối thế kia? Lúc hiền lành, thùy mị khi lại chanh chua, đanh đá. Chắc ra đường, không ai dám bắt nạt em đâu nhỉ? Có ai biết rằng, dù không nhẫn nhịn được bằng người khác. Nhưng nỗi đau em nhận về, đâu có kém ai?
Người đàn bà như em, chắc chẳng bao giờ cô đơn đâu? Vì lúc nào cũng thấy em cười. Vì lúcnào, cũng thấy em bảo rằng, em quen lắm. Bảo rằng, đằng nào mà chẳng thế. Người đi có niềm vui của người đi. Em ở lại cũng có niềm vui của riêng em chứ. Nhưng mình em biết, em cô đơn nhiều lắm. Có bao giờ nước mắt rơi từ phía người ra đi? Có bao giờ nụ cười hé mở trên môi người ở lại? Nhưng em phải cười, để thấy em không hối hận. Những lựa chọn trước kia, em phải cố gắng để đi tới tận cùng.
Người đàn bà như em, chắc có nhiều người yêu lắm. Vì nhìn em kìa, em vui vẻ đến thế kia. Nụ cười như nở thường trực trên môi em. Và em nhìn ai, ánh mắt cũng long lanh như thế. Nhưng ai biết, em lí trí quá nên cuộc sống đều đều, tẻ nhạt. Ngày nối ngày, trôi qua lặng lẽ.
Người đàn bà như em, ai nhìn cũng bảo là đơn giản. Nó thì có gì khi ruột để ngoài da? Nếu nhưthế, chắc đến giờ khuôn mặt em vẫn chưa có nếp nhăn? Nhưng em lại cần đến kem che khuyết điểm. Nếu như thế, chắc em không lúc nào phải dằn lòng mình không được khóc. Nhưng em lại cắn răng để nước mắt chảy ngược vào tim. Nếu như thế, chắc không đêm nào em mất ngủ. Sao sáng ra, lại phải lấy túi lọc trà chườm mắt?
Người đàn bà như em, chắc là đoảng lắm. Nhìn vô tư, đỏm dáng thế kia, liệu có biết rửa bát,quét nhà? Đúng là, em không ba đảm đang được như ông bà cha mẹ dạy. Nhưng nói cho cùng, vớitiêu chuẩn nàng dâu hiện đại chưa chắc đã kém xa.
Người đàn bà như em, liệu có chung thủy không? Khi những người đàn ông cứ vo ve bên cạnh? Thỉnh thoảng vẫn thấy em đi cà phê cùng người khác. Vẫn thấy em đi xem phim với một haigã bạn trai. Nhưng, em chưa từng nắm tay một người đàn ông khác. Chưa từng ôm hay hônmột ai khác ngoài chồng. Và những người đó em chỉ coi là bạn. Vậy, em có chung thủy không?
Người đàn bà như em, có vô cảmquá không? Chưa từng ai thấy em nhỏ một dòng nước mắt? Khiđi xem phim, thấy mọi người khóc, em vẫn im lặng mỉm cười. Em tự hỏi, tại sao phải khóc cho phim? Khi cuộc sống ở ngoài đờithực đôi khi còn đớn đau hơn thế? Giọt nước mắt ấy, để dành chia sẻ ngoài đời thực. Có nhiều người cần đến vòng tay hay giọt nước mắt của em.
Người đàn bà như em, liệu có quá lạnh lùng? Chồng đi xa, nhưng không hề thấy em kêu nhớ. Dù chồng gọi điện, vẫn trả lời nhẹ nhàng như bạn gọi. Liệu chồng em, có đau khổ lắm không? Nhưng ai biết được, em đau đến tận cùng? Ai biết được, em đã hết niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc? Ai biết được, những giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên gối? Ai biết được, em trăn trở mỗi đêm khuya?
Người đàn bà như em, có ngu ngốc lắm không? Khi em cứ tự mình cắn răng chịu đựng? Khi em cứ làm ra vẻ mình mạnh mẽ? Tự an ủi mình mỗi đêm khuya. Sao em không biết quên đi những tháng ngày qua, để nhìn về những ngày sắp tới? Sao em không nhận lấy yêu thương bên cạnh, để trái tim được băng bó bởi yêu thương?
Người đàn bà như em, có cần đến tình yêu không? Khi em cứ tự mình tìm những niềm vui nhonhỏ. Em tự làm mình vui, tự làm mình bận rộn. Tự làm mình không lo lắng những ngày qua…
Người đàn bà như em, có đáng được yêu không?