watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về: game bát Tiên
Chương IV
Cảm ơn mày
---o0o---


11h rồi. Huy và Dương đã về phòng của mình, chỉ còn nó và nhỏ Thư còn đang ngồi lại
- Thư này, hay là em về trước đi, cứ để anh Hoàng ở lại đây cũng được, nhìn em mệt mỏi quá.- Nó thấy thương cho cô bé
- Cũng chả sao. Mai em cúp cua một buổi cũng chả thấm vào đâu đâu. Chị cứ đi nghỉ đi- ơ, hay nhỉ. Thằng Hoàng nằm chễm chệ trên cái giường của nó rồi thì ngủ đâu được hả?
- A, em quên mất. Anh Hoàng nằm đây.........- Nhỏ Thư chợt nhớ ra
- Thôi kệ nó vậy, chị không sao đâu. Hay chị cứ ở đây với em nhé
- Vâng. - Nhỏ Thư cười tít mắt
- Nhưng còn mẹ em?- Nó nhìn Thư vẻ hơi dò xét
- Chắc không sao đâu. Để em gọi mẹ nói ảnh ngủ bên đây là được thôi. Chắc mẹ em cũng không nghĩ gì nhiều đâu.
- Ừ. - Nó nói. Sau đó thì cả hai tự chìm vào dòng suy nghĩ của chính mình. Lát sau,nhỏ Thư đột ngột lên tiếng
- Chị Mai nè, chị thấy anh Hoàng em sao?- Nhỏ Thư chớp chớp mắt
- Sao là sao?- Nó tròn mắt hỏi lại
- Thì chị thấy ảnh dễ thương, hiền lành, cộc cằn, xấu tính hay đại laọi là cái gì đó đó suy nghĩ của chị về ảnh á
- Uhm....Thực tình chị không phải là người sống nội tâm lắm nên không hay suy nghĩ về mí cái này. Theo những gì chị nhận định từ hai ngày đi lao động và học hôm nay thì chị cảm thấy anh Hoàng em..................- Nó ngập ngừng làm nhỏ Thư hỏi dồn
- Sao hả chị?- Giọng nhỏ Thư tò mò thấy rõ
- Anh Hoàng là người rất đẹp trai.
- Cái này em biết. Tính cách của ảnh cơ
- Anh Hoàng em có vẻ hơi nóng tính. Qua cái ngày lao động thôi thì nó có vẻ hơi bị gia trưởng. Chả thèm làm gì cả. Đợi đưa việc cho mới làm qua loa. Nhưng cái cách nó nói chuyện với con gái thì thật khác xa với những gì chị nghĩ. Chắc chỉ với chị nó mới cộc cằn vậy
- Không có đâu. Ảnh rất dễ thương mà- Nhỏ Thư lên tiếng bênh vực anh trai mà cứ như bênh người iu làm nó không khỏi phì cười
- Uh. Nói chung thì chị chưa thể nào nhận xét chính xác được. Chỉ là cảm nhận của chị hai ngỳa nay thôi hà
- Có thế chứ. Mà thôi. Chị nằm ghế đó nghỉ tạm đi, mai còn đi học. Mai chắc anh Hoàng khoẻ rồi thôi.
- Uh. Vậy chị nằm đó nhé. Có gì thì em cứ gọi chị nhe. Không sao đâu mà- Nó có vẻ mệt mỏi
- Vâng. Em cũng muốn nghỉ một tẹo. - Nhỏ Thư tự nhiên ngáp một cái rõ to rồi leo lên giường ngồi cạnh anh trai mình

Đêm đó, trong căn phòng bé nhỏ của nó có ba con người đang ngự trị. Một là nó. Hai là nhỏ Thư. Ba là thằng bạn đáng ghét ngồi cạnh mình trong lớp.......Nó đã mơ một giấc mơ thật lạ. Nó mơ thấy cái thằng đáng ghét đó, thấy Huy, thấy Dương và thấy cả nhỏ Thư nữa. Một giấc mơ màu hồng thật lạ. Mà cũng thật đẹp.........
Sáng hôm sau, nó thức dậy hơi trễ. 6h nó mới chịu mở mắt. Nó thấy mình đang nằm trên giường còn Hoàng và nhỏ Thư thì biến mất tiêu, Không hiểu ai đã đắp chăn và đặt nó lên giường nhỉ?Chợt, cửa phòng nó bật mở, thằng bạn bên phòng B6 bước vô.

- A, dậy rồi hả mày? Sao rồi, hôm qua thức khuya mệt quá hả?
- Uh, hơi mệt thật. Hoàng và nhỏ Thư đâu rồi Dương?- Nó hỏi giọng vẫn còn mệt mỏi và hơi sụt sịt. Chắc tại hôm qua dầm mưa nên cảm luôn rồi.
- Nhỏ Thư và Hoàng về từ 5h30 rồi. Hoàng đã khoẻ nên nó chở nhỏ Thư về nhà, còn nó thì chắc là sẽ đi học thôi
- Ờ, chắc là nhỏ Thư đắp chăn cho tao đây mà. Con bé dễ thương ghê.
- Thôi, mày sửa soạn đi, lát qua tao chở đi học- Giọng Dương chợt đổi tông, nó cỏ vẻ hơi đượm buồn

Bên phòng B5, suy nghĩ của một chàng trai thật rắc rối.” Lúc năm giừo rưỡi, nhỏ Thư dặn mình để cho Lệ Mai ngủ. Nhưng mà khi mình nhìn thấy Mai ngủ trên cái ghế đó, thật sự mình cảm thấy không đành lòng. Cảm giác khó chịu thật. Đành phải bế nó lên giường chứ sao. Đã vậy nó còn than lạnh nữa chớ! Mà không biết tại sao cứ mỗi lần đối diện với nó là mình lại mềm lòng. Không thể đối xử khác hơn. Sao Mai lại không nhận ra đó là cái chăn của mình nhỉ? Chăn của Mai hôm qua thằng Hoàng làm ướt nhẹp rồi còn đâu!”

- Dương ơi! Đi học đi!- Nó réo Dương to ơi là to làm ai đi ngang qua cũng bụm miệng cười
- Nghe rồi. Chờ tí. Làm gì mà hét toáng lên vậy hả? Mới sáng sớm- Dương càu nhàu. Tự nhiên phá ngang dòng suy nghĩ của nó.
- Hì hì. Thì mày kêu tao qua mày chở đi mà. Đi đi tao sẽ mua đồ ăn sáng cho mày- Nó cười dụ khị cậu bạn
- Ok. Nhưng đợi đến ra chơi đi. Mày biết mấy giờ rồi không mà sáng với chả trưa- Nó nhìn vội đồng hồ
- Á chết. 7h kém 20 rồi. Chạy lẹ đi Dương ơi- Nó hối thúc. Ngoài đường, Dương phóng xe như điên khiến nó la oai oái.

Trong lớp, Hoàng đã ngồi sẵn vào chỗ của mình. Nhìn Hoàng có vẻ trầm ngâm. Hoàng đang suy nghĩ lại về ngày hôm qua. "Tại sao mình lại nằm mơ thấy con nhỏ đáng ghét đó nhỉ. Nó là gì chứ. Sao lại mơ thấy mình đau khổ khi nó ra đi. Rồi lại sung sướng khi được nắm chặt bàn tay nó. Là mơ hay là thật mà đôi tay nó thật ấm áp."
- Ey, khoẻ chưa mà đã đi học?- Nó nhảy ra trước mặt Hoàng làm cậu bạn giật mình
- Tao khoẻ ròi. Cám ơn hôm qua đã cho tao ở phòng mày
- Hì hì. Hôm qua mày làm gì mà ở trong ngõ đó vậy? Lại còn dầm mưa nữa.
- Không có gì- Hoàng đang lảng tránh
- Khai thật đi. Mày bị bồ đá hả?- Nó lại tò mò nữa rồi
- Không phải chuyện của mày- Hoàng hét lên. Hoàng thật là nóng tính. Có vậy thôi mà cũng hét lên với nó. Thấy vậy, Huy nhảy vào bênh
- Mày làm gì mà hét lên với Lệ Mai vậy?- Huy nhìn Hoàng mắt nhíu lại
- Không phải chuyện của nó.- Hoàng vẫn chưa hạ giọng
- Là chuyện của Như à?- Huy hỏi, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Hoàng
- Uh. Cô ấy sẽ đi Mý, với một người khác tên Hà.- Giọng Hoàng như muốn khóc- Tao thật sự không biết phải làm gì cả
- Mày thật là. Có đáng để hét lên với Lệ Mai vì một đứa con gái không chung thuỷ không hả Hoàng?
- Nhưng không phải chuyện của nó.- Hoàng lại giận dữ khi nhắc đến Lệ Mai

Vào tiết, Hoàng giữ cái kiểu ngồi sát mép bàn bên kia, cách càng xa với Lệ Mai càng tốt. Cậu bạn vẫn chả chịu chép bài, lần này, Hoàng ngồi vẽ, những nét vẽ phác về cô gái rất đẹp trong kí ức Hoàng, và cũng rất nhat nhoà trôi theo làn mưa của ngày hôm qua. Hoàng vẫn chưa thể nào quên Như. Cái con người thật của Hoàng không cho phép Hoàng quên Như, hay nói chính xác hơn là Hoàng chưa sẵn sàng để quên Như. Tình cảm giữa họ vẫn còn sâu nặng lắm. Ba năm quen nhau, chưa một lần cãi vã. Tại sao Như lại làm thế với Hoàng? Tại sao chứ. Lúc đó mắt Hoàng đã ngấn nước lúc nào mà không hay. Chỉ có nó, con bé ngồi cạnh là nhận ra cái cảm giác trong con người Hoàng. Nó rút vội tờ khăn giấy dúi vào tay Hoàng, rất nhanh, không ai phát hiện ra. Nhưng cái bản tính kiêu kì ngăn Hoàng nhận tờ giấy đó. Hoàng vò lại, để lại bàn cho nó. Nó sững sờ.
Lúc cuối giờ, nó hẹn Hoàng ở lại nói chuyện. Lúc mọi người trong lớp về hết, nó mới bắt chuyện

- Hoàng nè. Tao thấy mày lạ thật đó. Tao không biết tại sao mày giận tao. Nhưng tao tin là không phải mày ghét tao chứ
- Nếu đúng thế thật thì sao?- Hoàng vẫn lạnh tanh. Nó chết lặng
- Sao cơ?
- Mày tưởng tò mò, tọc mạch chuyện của người khác là hay lắm hả? Mày nghĩ mày là ai mà đụng vào chuyện của tao? Mày thì có liên quan gì? Chẳng qua là cho tao ở nhờ ngày hôm qua thôi thì có gì to tát chứ. Hay là mày cần tiền tao trọ ngày hôm qua?- Hoàng nói những điều sỉ nhục nó. Nó không biết nói gì hơn. Chỉ đứng khóc
- Đừng có xía vô chuyện của tao.
- Sao, tao nói đúng quá hay sao mà khóc?- Nó chạy ào ra khỏi cửa, tông vào một ai đó mà nó cũng chẳng để ý nữa.

Lúc này, nó thật cảm thấy mình rỗng tuếch và vô dụng. Tại sao lại khóc về một thằng con trai chứ. Nhất là cái thằng đáng ghét tên Hoàng chưa bao giờ nói được với nó một câu dịu dàng kia chứ. Ở ngoài cửa, cái người mà nó tông phải xông vào lớp đánh Hoàng một cú ra trò.

- Mày nghĩ gì mà lại nói những lời đó với Mai hả? Mày có còn là con người không?
- ............................Sao mày ở đây?- Hoàng hỏi bâng quơ
- Mày trả lời tao nghe coi. Như là gì mà mày lại đối xử với Mai thế chứ?
- ........... HUY à, tao..........
- Mày có biết hôm đó ai phát hiện ra mày không hả? Mày có biết ai cho mày mượn áo, ai ngồi chăm sóc cho mày, canh cho mày ngủ cả đêm không hả? - Huy hét lên, giọng nói giận dữ vô cùng. Hoàng choáng người, cả người Hoàng rũ xuống
- Sao cơ?..........Lệ Mai?- Huy vẫn đang nắm áo thằng bạn. Lúc bấy giờ Huy mới nới lỏng tay
- Mày thật vô ơn quá mà. Mày không biết nó đã lo lắng cho mày biết chừng nào đâu. Dẹp quách cái sĩ diện của mày qua một bên đi. Nếu tao không quên cuốn vở mà quay lại thì không biết chuyện này sẽ đi đến đâu đâu nhỉ!- Huy vẫn cái giọng mỉa mai, tức giận
- Cảm ơn Huy đã kể hết cho tao. Tao biết phải làm gì rồi
- Mày biết tại sao tao lại chơi với mày không?- Huy hỏi lơ đãng- Vì tao tin mày, tin mày sẽ không làm Lệ Mai buồn thêm một lần nữa. - Huy nhìn Hoàng mỉm cười khích lệ. Huy huých vào vai cậu bạn rồi cả hai cùng chạy khỏi lớp.

Buổi chiều, ở phòng B5, nó vẫn đang ngồi khóc ngon lành thì một người đẩy của bước vào. Nó nói nhỏ

- Đi đi Dương. Tao không sao đâu mà. - Nó vẫn khóc nấc. Tiếng khóc của nó làm người kia cảm thấy đau lòng quá
- Tao thật sự xin lỗi mày.- Giọng Hoàng vang lên làm nó giật mình quay lại.- Tao không biết mày chính là người đó. .........................Tao chỉ muốn nói rằng tao rất vui khi có người bạn như mày?
- Sao cơ?............- Nó hết khóc, ngạc nhiên nhìn cậu bạn
- Mày tha lỗi cho tao nhé. Đáng ra tao không nên xúc phạm mày như vậy. Mày muốn gì tao cũng sẽ làm để chuộc tội
- Uh. Mày nghĩ được vậy là vui rồi. Nhưng mà nhớ nhe. Làm gì cũng được đó- Nó nhanh chóng trở lại vẻ tinh nghịch thường ngày, cái giọng sụt sịt của nó làm Hoàng cảm thấy có lỗi
- Được mà.- Hoàng chắc như đinh đóng cột
- Uh. Tao tin mày. Bây giờ thì tao muốn đi dạo một lát, mày............về nhé
- Uh...........Tao chỉ muốn nói thêm rằng.........- Hoàng hơi ngập ngừng
- Gì hả?- Nó chớp đôi mắt tò mò
- Cảm ơn mày vì đôi tay rất ấm áp- Nói xong, Hoàng quay lưng đi luôn, che đi cái khuôn mặt đang đỏ của mình. Và cũng vì vậy mà Hoàng không thấy được cái nụ cười dễ thương trên khuôn mặt lonh lanh nước mắt của nó.

Chương V
Bạn gái
---o0o---


Ngày hôm sau đi học thật là vui. Nó vừa nhảy chân sáo ra khỏi phòng thì đã thấy Dương ngồi hát đợi nó ở ngoài rồi. Hôm nay Dương có vẻ vui vui lạ. Nó hỏi gì cũng không nói, chỉ cười cười. Còn hẹn nó tan học đợi nó về chung nữa. Đã vậy còn mua bánh mì cho nó nữa làm cho nó không khỏi ngạc nhiên. Lúc đi vào lớp, nó thấy Huyền đi trước liền đi theo, gọi với lại.
- Ey Huyền ơi !
- Gì đóa ?- Khuôn mặt của Huyền hiện rõ nụ cười tươi và nét hào hứng
- Có chuyện gì mà ai nấy cũng đều vui và háo hức quá zậy ?
- Có thiệt là mày không bik gì không đóa ?
- Thật mà. Mau nói cho tao nghe chuyện gì đi. Tao tò mò quá rồi đây nè
- Tối mai là sẽ diễn ra lễ khai trường đó. Tối mai có cả dạ tiệc, mời cả mấy ca sĩ đang nổi về nữa nên mọi người hào hứng lắm.

- Woa !!! Trường minhg hay vậy sao ?- Nó trầm trồ kinh ngạc

- Chứ sao ! Nói cho mày bik, mọi người không chỉ hào hứng vì vậy thôi đâu. Vì tối mai còn có cả giải thưởng cho các học sinh nữa. Không chỉ là những món quà mà còn là chiếc ghế của hội học sinh nữa đó.

- Thật vậy sao ??? Mà sao tụi mày háo hức quần quần áo áo quá zậy ? Cả con trai cũng thế !- Nó lại tò mò rồi

- Vì chủ đề của tối mai là Perfect Couple mà ( Cặp đôi hoàn hảo ) - Huyền lại nháy mắt tinh nghịch- Nhận dịp này tao sẽ mời ấy ấy của teo đi nữa đóa
- Chu choa. Vui quá hơ. Nhưng mà chắc tao đi một mình thôi. Làm gì có ai mà đi cùng- Mặt nó xụi lơ
- Thì rủ anh Huy tao đi nè. Ảnh vẫn còn single đóa.Hí hí. Thôi, tao đi trước nha.
- Ừ, tao cũng vô lớp đây- Nó cũng cười lạ với Huyền, mặc dù cũng rất háo hức với lễ hội tỗi mai nhưng nó không biết nên rủ ai đi cùng. Cơ hội ngàn năm có một mà. Nó rất thích văn hóa phương Tây nên những buổi lễ hội này làm nó khá là thích thú. Chỉ tiếc là…..
Tiết thứ hai, tiết Tin học. Cả lớp lên phòng thực hành Tin. Nó ngồi chat với Huy
- Mày đã rủ ai đi cùng chưa hả Mai ?- Huy hỏi dò
- Chưa. Tao thì biết rủ ai bây giờ
- Đi với tao nhé ! Dù sao thì tao cũng còn single mà. Không sợ bị tạt axit đâu- Huy lại đùa với nó, miệng lạ nở một nụ cười
- Ừ cũng được. Vậy có gì tối qua phòng tao bàn mưu tính kế nhé !
- Ưh. Cái con này. Đi dạ tiệc mà làm như đi đánh nhau không bằng
- Hê hê. Mày có biết………………
Sau đó, nó và Huy tám đến hết tiết hai. Nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Nói những gì thì có trời mới biết. Giờ ra chơi, nó ở trong lớp nhìn ra khu vực sân sau. Nó đang thơ thẩn khe khẽ hát. Bất thình lình Hoàng đứng sau lưng nó gọi nhỏ
- Ey Lệ Mai !
- Hả ?- Nó giật mình quay lại
- Cho mày nè- Hoàng chìa ra một túi kẹo nhỏ đặt vào tay nó- Coi như quà xin lỗi nhe !
- Hihi. Cám ơn mày nhìu- Nó lại cười tít mắt, đón lấy túi kẹo từ tay Hoàng. Tay nó khẽ chạm vào tay Hoàng. Hoàng vội rụt tay lại, không hiểu có gì mà Hoàng lại cảm thấy như có luồng điện chạy qua vậy. Còn nó thì vẫn tỉnh bơ như không. Hoàng vội quay đi, rảo bước nhanh ra khỏi lớp. Nó mở túi kẹo ra, toàn là kẹo mút, kẹo vị táo. Vị mà nó thích. Nó thấy một mẩu giấy nhỏ. Nét chữ không đẹp nhưng rõ ràng là chủ nhân của nó đã rất nắn nót. Mẩu giấy ghi : « Ey Mai ui ! Mày đi ngày hội khai trường với tao nhe ! Trả lời tao sớm đó. » Lại một người nữa mời nó đi ngày hội trường. Nó vui quá cứ nắm lấy mấy cây kẹo nhưng Huy đã mời nó rồi. Nó lại cười, lấy một cây ra bỏ vào miệng. Tiết 4, nó viết vội một mảnh giấy đẩy sang chỗ Hoàng « Không được rồi mày ui. Tao nhận lời đi chung với Huy rồi. Hì hì. Sr mày nhé. Hẹn dịp khác hơ ! » Hoàng hơi buồn nhưng khi quay sang nhìn mặt nó, Hoàng lại phì cười. Cái mặt nó đang cười nham nhở.
Giờ ra về, nó bước tung tăng ra bãi gửi xe với Dương, cậu bạn vẫn cứ tủm tỉm cười từ sáng tới giờ. Dương chở nó về mà vẫn cứ làm bộ mặt vui như thế làm nó ……..tò mò quá. Bất chợt, Dương lên tiếng
- Mày đi ngày hội tối mai với tao nhé !- Dương nói nhanh như thể có ai cướp lời. Nó lại há hốc miệng ngạc nhiên. Dương đã là người thứ ba. Tức là Dương đã chậm mất hai bước
- Nhưng mà tao nhận lời đi với thằng Huy rồi.
- Ờ, vậy thôi. Không sao !- Dương vẫn cười nhưng nụ cười lần này có vẻ hơi gượng gạo- Thôi, về nhanh không nắng
Buổi chiều, ở phòng của nó, nó và anh em Huy tám chuyện rất vui.
- Em định rủ ai đi hả ?- Huy hỏi Huyền
- Cần gì phải rủ ai đi, em cũng có người rủ đi chứ bộ- Huyền hất mặt lên trời tỏ vẻ ta đây
- Hihi. Tối mai mày định mặc gì đó?- Nó hỏi Huy
- Chắc là tao sẽ mặc vest trắng. Bộ vest tết năm ngoái may bây giờ lấy ra mặc lại chắc vẫn còn vừa.
- Còn mày định mặc gì hả?- Nó lại quay sang hỏi Huyền
- Tao hả? Mấy đứa con gái chắc chắn là sẽ mặc đầm dạ hội rồi. Nhưng mà tao vẫn chưa có đồ nữa. Hay là lát anh Huy chở em đi chợ nhe- Huyền quay sang Huy, đối mắt sáng lên thấy rõ
- Trời ơi là trời. Được buổi chiều ở nhà nghỉ ngơi lại phải đi làm tạp dịch cho em hử?- Huy trừng mắt
- Thoai mừ. Hay là Mai đi với tao nhe!- Huyền lại quay sang nó
- Ừ, cũng được. Tao cũng chưa biết là nên mặc gì.
- Đó vậy đi. Để chiều anh rủ Dương wa nhà thằng Hoàng chơi, rồi có gì nói vụ tối mai lun. Em với Mai qua luôn cho zui
- Ok. Nhưng mà tụi em phải đi mua đồ đã rồi mới qua được.
- Chậc. Đúng là con gái- Huy chép miệng
Chiều đó, nó chở Huyền trên chiếc xe đạp của cô nàng lượn quanh chợ. Cuối cùng thì nó và Huyền cũng lựa được những bộ đồ vừa ý. Dạo qua nhà của Hoàng, tụi nó xông zô phòng của Hoàng lun vì nhỏ Thư đã nói là cứ chạy vô đại đi. Không ngờ, bên trong, tụi nó đang mặc thử đồ vest cho buổi tối mai. Và tất nhiên là không muốn cho con gái thấy trước. Nhưng tụi nó mặc vest trông rất dễ thương. Nhìn rất lạ. Nhìn Huy, cái vẻ tinh nghịch thường ngày của cậu bạn biến đâu mất. Dương thì thật khác, trông Dương bước đi có vẻ ngượng ngùng nhưng lại rất là handsome. Còn Hoàng, khuôn mặt baby kute kết hợp với bộ vest trắng trông thật điệu mà cũng thật giản đơn. Trông cả ba trong những bộ vest màu trắng và cà vạt cứ như là những bạch mã hoàng tử đẹp trai vậy. Chợt Hoàng la toáng
- Trùi ui, mấy bà này ! Xông vô phòng con trai mà không gõ cửa gì hết vậy ? May mà tao không đi chung với hai tụi mày chứ không thì lộ mất rồi.
- Tao mới thảm đời nè. Lệ Mai nhìn thấy tao rồi, huhu. Thế mà mình đã định cho nó một bất ngờ.
- Ê ê, bộ tụi mày tưởng tụi mày đẹp lắm hay sao mà tự tin zậy ?- Nó lên tiếng phản đối làm Dương phì cười.
- Mày làm bạn gái tao nhe !- Huy tiến lại chỗ nó
- Hả ?- Cả 4 đứa còn lại đồng thanh
- Hehe. Mày đóng vai bạn gái tao đi. Tụi mình đi chung mà. Tao sẽ cho bọn con Vy biết mặt
Trích ngang : Vy là một nhân vật khác trong lớp. Cô bé học không giỏi nhưng có điều rất xinh.
- Sao vậy ?- Nó hỏi lại- Tao thấy Vy cũng bình thường thôi mà.
- Nó dám thách tao mời được mày vào ngày hội tối mai
- À, ra thế. Ok luôn. Tao sẽ làm bạn gái mày trong vòng tối mai. Nhưng với một điều kiện
- Gì nữa đây ?- Huy lắc đầu vẻ ngao ngán
- Lát mày chở con Huyền về đi. Nó lạng lách tao muốn té xỉu luôn nè- Tất cả cùng cười nhưng trong số tụi nó có nụ cười chỉ là gượng gạo. Vì người đó cảm thấy khó chịu với trò cá cược của Huy. Người đó cảm thấy thật buồn. Ngày hội trường năm nay ắt sẽ rất vui đây !!!

Chương VI
Sự khởi đầu
---o0o---

Tối nay. Tối của sự khởi đầu. Tối của những cảm xúc được che giấu bộc lộ. Ngày hội trường đã đến.
7h15 rồi mà nó và Huyền vẫn chưa đến. Huy, Hoàng và Dương đang nói chuyện với mấy cô gái đến làm quen. Nhỏ Vy thì mừng ra mặt vì nó vẫn chưa đến. Huy hơi sốt ruột. Huyền chưa đến là chuyện bình thường. Huy đã quá rõ cái tính cao su của em gái mình rồi. Nhưng còn Lệ Mai? Có chuyện gì mà nó chưa tới. Huy lại nhìn đồng hồ. 7h 25 rồi. Bất chợt, hai cô gái bước vào. Một cô thì thướt tha trong bộ đầm hai dây màu hồng kem. Mái tóc uốn xoăn làm nổi bật gương mặt thanh tú. Cô gái đi bên cạnh có dáng người nhỏ hơn. Bộ váy dạ hội màu xanh lợt có điểm vài bông hoa trắng, mái tóc xoăn buộc lệch, đôi giày búp bê thấp màu xám bạc. Tất cả tạo nên một cô gái hoàn hảo......thật dễ thương. Huy nhận ra ngay cô gái cao hơn là Huyền. Anh em nên quá quen rồi mà. Còn cô gái hoàn hảo kia, không còn nghi ngờ gì nữa. Đó chính là Lệ Mai. Cả 3 đứa đang đứng nói chuyện đột nhiên khựng lại vì sự đột ngột xuất hiện của nó và Huyền. Huy tươi cười bước tới chỗ tụi nó, Dương và Hoàng cũng đi theo
- Woa, ai zậy ta?- Huy nhìn nó cười cười
- Tao nè. Bộ đẹp quá không nhận ra hả?- Nó đùa cợt nhưng khuôn mặt vẫn đỏ
- Không. Xấu quá nên không biết là ai- Huy lại đùa rồi. Huy đúng là một người không bao giờ buồn. MẶc dù miệng thì nói thế nhưng trong lòng Huy đang rất khác
- Bữa nay tụi mày dễ thương ghê. Tao nhận không ra đó- Hoàng chợt lên tiếng
- Cám ơn lời khen đểu của mày- Huyền phản bác- Bình thường chê tụi tao như gì mà
- Hêhê- Hoàng cười nham nhở nhưng vẫn kute. Lúc đó, tiếng thầy điều khiển chương trình vang lên, cắt ngang câu chuyện của tụi nó. Huy nắm tay nó kéo vô khu vực trung tâm của ngày hội. Còn Huyền thì đã có một cậu bạn đến dắt đi. Nhìn cô nàng cười tươi thấy rõ. Chắc là ấy ấy của Huyền đây. Hoàng và Dương chưa kịp lên tiếng thì nó và Huy đã mất hút trong dòng người. Hai cậu bạn đành bước vào khu vực trung tâm, nơi có khuôn mặt ngời sáng của nó và nụ cười ấm áp của Huy.
- Chào mừng quý thầy cô và các em đến với lễ hội khai trường ngày hôm nay- Vẫn cái kỉêu mở đầu cũ rích nhưng ai nấy đều rất hào hứng. Nó cũng thế, buổi hội này thật khác so với những gì nó đã từng dự.- Tối nay, chủ đề chính của chúng ta là Perfect Couple. Vì vậy nên xuyên suốt buổi hội thầy sẽ đặt ba thùng phiếu tương ứng với ba khối lớp ở ngay cạnh sân khấu chính. Từ bây giờ cho đến 9h30 là hết hạn nộp phiếu. Mỗi em sẽ viết tên người mà em cho là perfect của tối nay và bỏ vào các thùng phiếu tương ứng. Những người này sẽ trải qua thêm một vòng thi sơ khảo nữa. Cặp đôi nào xuất sắc nhất sẽ chiếm hai ghế trong hội học sinh của nhà trường. Và cả những phần quà dễ thương nữa. Nào, chúng ta hãy cùng chào mừng ngày hội trường năm 2010.
Thầy chưa dứt lời đám đông đã reo hò vang trời. Tiếng nhạc nổi lên ngay tức khắc, thầy cô và các anh chị lớn đã quá quen với những buổi tiệc như thế này rồi nên họ nhảy nhót reo hò ầm ĩ. Và tất nhiên là không có chuyện đi quá xa giới hạn học sinh. Cả những học sinh mới vào trường như nó cũng cảm thấy rất dễ hoà nhập. Trên sân khấu, một ban nhạc của lớp 12A6 đang trình bày một ca khúc trữ tình. Những điệu valse thật đẹp lướt trên khu vực trung tâm. Các bạn khối mười cũng khiễu vũ rất duyên dáng. Kết thúc bài hát, thầy dẫn chương trình lên giới thiệu một ca khúc do chính một học sinh lớp 10 hát và biểu diễn. Đặc biệt hơn là đến từ 10A2. Hầu như mọi người đều hướng về sân khấu chính để xem mặt ai đã can đảm thế. Bài hát mang tên Sự khởi đầu. Tiếng ghi ta vừa ngân lên, mọi người đều vỗ tay rào rào. Nó quay lại nhìn và chợt sững sờ khi thấy cậu bạn complê trắng của nó đang ở trên đó. Giọng hát thật trong, cao và rất ấm. Thật khác với âm điệu khi nói. Vẫn khuôn mặt baby kute đó, vẫn cái dáng ngồi đó và vẫn nụ cười toả nắng. Lời bài hát như dành cho ............một ai đó.
" Một ngày mới vừa lên, một tia nắng mới chợt sáng qua đây
Một ánh mắt thật hiền, sáng lên trong bình minh dịu êm
Một người bước đi trong chiều mưa bay
Một người hát vang bài hát mới
Một người đem đến cảm giác thật lạ
Đem đến cho ta sự khởi đầu.”
Lời bài hát không có gì đặc biệt nhưng cái cách Hoàng hát thật đúng với tâm trạng hay sao ý. Nên bài hát của Hoàng nhanh chóng được mọi người quay lại, và đó cũng là lúc nó nở một nụ cười thật xinh, thật con gái với Hoàng. Bài hát kế là một bản ballad nhẹ nhàng. Huy cúi xuống mời nó nhảy cùng. Hai cặp mắt nhìn chằm chằm vô nó và Huy với sự phẫn nộ mà không làm được gì
- Hehe. Khiêu vũ cùng tao bản này nhé- Huy lại cười. Ở trong khu vực trung tâm, Huyền và anh chàng kia cũng đang khiêu vũ, Huyền nháy mắt kêu nó vô trong.
- Ok. Để xem tài nghệ mày đến đâu mà dám mời bản cô nương- Nó lại kiêu căng kiểu trẻ con như ngày nào.
- Hứ, chưa biết mèo nào cắn mỉu nào đâu- Huy lại mỉm cười ranh mãnh. Ở trong kia, nhỏ Vy hơi buồn khi thấy nó cùng Huy. Thế là một năm trời học khiêu vũ của nó cũng được đem ra sử dụng. Nó nhảy rất nhí nhảnh, từng bước chân nhanh thoăn thoắt và rõ rệt khiến Huy hơi lảo đảo. Tuy vậy, Huy vẫn cười và còn chọc lét nó nữa. Chợt, Hoàng bước tới chỗ nó và Huy, chạm nhẹ vào vai cậu bạn. Huy hiểu ý, nhường nó cho Hoàng
- Mày nhảy khá thật đấy. Thế mà tao không biết con bé nhà quê như mày cũng biết nhảy đấy- Hoàng châm chọc, miệng lưỡi cay độc thật
- Ừ, tất nhiên tao thì cái gì chẳng giỏi. Tao tưởng mày chỉ biết sủa thôi chứ. Ai dè cũng biết hát cơ àh- Cứ thế, hai bên cứ buông những lời xỉa xói nhau cho đến khi bản nhạc kết thúc. Nhưng cả hai đều rất vui. Ở bên trong, đôi mắt chàng hoàng tử bạch mã thứ ba hơi đuợm buồn. Lúc 9h15, thầy dẫn chương trình tiến đến sân khấu chính
- Thầy xin thông báo, thời hạn bầu perfect couple sắp kết thúc, các em nhanh lên nhé. Trong lúc này, thầy xin trao một số giải thưởng đã được đề cử thêm nhé. Giải thưởng sẽ được phân chia theo ba khối lớp nhé- Thầy vừa dứt lời, các học sinh hú quá trời luôn. Ai cũng phấn khởi hết. Hy vọng mình cũng được một cái gì đó.
- Đầu tiên là khối nhỏ nhất, khối mười nhé!!! Giải Chàng trai dễ thương nhất thuộc về lớp 10A2.- Ngay lập tức, mọi con mắt đổ dồn về lớp nó. Huy cười đùa
- Tao nè, tao dễ thương nhất chứ còn ai nữa.- Mọi người cười vang
- Chàng trai đó là Nhật Huy lớp 10A2- Lời thầy chưa hết, đám con gái đã reo hò ầm ĩ. Dù gì thì Huy cũng rất dễ thương thật. Huy chạy nhanh lên trên sân khấu chính, dáng vẻ rất nhanh nhẹn.
- Em có muốn nói gì không? ( cái này sao giống thi hoa hậu quá!)
- Dạ, em chỉ muốn nói là Thấy chưa. Tao đã bảo là tao rẩt dễ thương mà tới tất cả các bạn của em!!!- Huy cười thật tươi, nói lớn. Ai cũng nhìn nó cười rũ. Đúng là một kẻ hay dễ chọc cười
- Giải thưởng thứ hai là....................- Các giải thưởng khác như Cô gái xinh xắn nhất, Chàng trai mặc vest đẹp nhất rồi đến cô gái có mái tóc đẹp nhất đều rơi vào các lớp khác.
- Giải thưởng cuối cùng là chàng trai lạnh lùng nhất lại rơi vào lớp 10A2- Đám đông lại reo hò- Giải thưởng thuộc về Khánh Dương. Xin mời em lên đây nào- Dương vẫn khuôn mặt buồn buồn từ lúc đó bước lên sân khấu chính
- Em có muốn nói gì không?- Vẫn lại là câu hỏi quen thuộc
- Uhm........- Dương ngập ngừng rồi chợt cười- Em không lạnh lùng đâu!!!- Mọi người ồ lên. Ai cũng rất thích thú với câu trả lời đó.
Khoảng một tiếng sau, buổi tiệc kết thúc. Và tất nhiên là giải thưởng lớn không thuộc về lớp nó nữa.( Nếu có thì đã nói ở trên rồi) Nhưng ai cũng rất vui vì ngày hội này. Cuối buổi, đám tụi nó vẫn đi chung
- Cảm ơn mày nhe Lệ Mai. Cảm ơn vì đã đi cùng tao. Nhưng mày chịu khó về một mình nhe- Huy lại cười với nó. Điều đó càng làm nhỏ Vy đi đằng sau buồn. Bất chợt Huy quay lại chỗ nhỏ Vy- Vì tao muốn đi chung với một người
- Gì hả Huy?- Nhỏ Vy đỏ mặt. Khuôn mặt trắng hồng chợt ửng đỏ.
- Để tao có cơ hội đưa mày về nhé!
- ..........Uh- Vy hơi lưỡng lự nhưng nhận lời ngay. Con gái mà. Ai lại nhận trả lời ngay lập tức kia chứ. Huy và Vy bước nhanh trên con đường khác. Chỉ còn lại nó và Dương. Huyền đã có cậu bạn kia đi cùng. Còn Hoàng thì đã lên ôtô về nhà. Nó sánh bước cùng Dương, chậm rãi về nhà trọ.
- Mai nè!- Dương ngập ngừng lên tiếng
- Huh?- Giọng nó vẫn còn hào hứng dư âm của ngày hội. Và cũng là chuyện tình cảm của Huy và nhỏ Vy. Thế là ngày mai có chuyện để tám rồi.
- Bữa nay mày rất xinh.- Nó ngớ mặt ra nhìn cậu bạn- Tao nói thật đấy, không khen đểu đâu.- Dương nhìn cái bộ dạng nó mà bất giác phì cười. Mái tóc buộc lệch của nó đã bị xổ ra. Dương vuốt tóc lại cho nó khiến nó ngượng ngùng rụt cổ lại
- Cảm ơn mày. Thật sự thì mày không lạnh lùng đâu.- Nó cười thật tươi đáp trả lại. Nó và Dương đã về đến nhà. Trước khi bước vào phòng, Dương còn nói nhỏ với nó
- Mày rất đặc biệt, Lệ Mai à.
Nó ngớ người ra, chưa kịp phản ứng thì Dương đã bước vô phòng, đóng của lại. Nó gãi đầu, sau đó thì cười, và lại gãi đầu. Thật tình nó chả hiểu đặc biệt là sao. Và thật sự thì nó cũng chưa hề thích một cậu bạn khác bao giờ. Bên phòng B5, một chàng trai đang nằm trên giường, mỉm cười rồi ngủ thiếp đi. Chàng trai mơ thấy cô gái cũng nghĩ về mình như mình nghĩ tới cô ấy. Nhưng sự thật thì bên B6, cô gái ấy đã quấn chăn ngáy khò khò từ lâu, và oái oăm nhất là cô ấy đang mơ về món bánh kem ở ngày hội.



Tải về: clip tự sướng trong văn phòng 
[ ↑ ] Lên đầu trang