watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về:thủy hoa viên
- Im mày đi ! ( Ổng cáu với nó )

- Tao đi tắm đây . Mày cũng kêu con này này đi tắm đi ( Nó vừa nói vừa chỉ chỉ sang Durin rồi nó nói tiếp ) Tao kêu nó không chịu , nó đang đợi " chồng " nó kêu nó mới chịu đi tắm đấy ( Nó nhấn mạng chữ chồng , ý muốn trêu hai người họ là vợ chồng ý mờ )

Đúng là hiệu quả ngay lập tức , hai người họ đỏ mặt ... nhìn đáng yêu hết sức . Nó cười cười rồi đi vào nhà tắm , " Cứ nhìn họ hạnh phúc thế mình cũng thấy vui vui . Thôi thì cứ để họ hạnh phúc thế đi , biết đâu lại hay ... nhỉ ? " - Nó nghĩ .

Nó vào phòng tắm , cởi đồ ... Nó vặn vòi sen , nước chảy róc rách ... chạm vào da thịt nó mát lạnh , nó thở dài mệt mỏi . Hai tuần nay không có ngày nào nó không nghĩ đến tình cảm của mình đối với Jun , nó đang nghi ngờ rằng có phải nó yêu Jun thật rồi không ? Lần trước nó có nói với Shin là nó yêu Jun ... nhưng nó vẫn chưa dám chắc , vì nó sợ bị tổn thương . Mỗi lần nhìn Jun hôn hít , ôm eo , thân mật với cô gái khác là nó lại cảm thấy tim mình se thắt lại ... Có phải là nó đã đặt niềm tin vào Jun và đã yêu Jun thật rồi không ?

Mãi lo suy nghĩ , nó bỗng dưng thấy đầu óc quay cuồng cuồng ... Mọi vật bị nhoè ra rồi đen thui . Nó nằm phịch xuống đất với trạng thái êva hoàn toàn =.= ( trẻ em chưa đủ tuổi vị thành niên cấm mơ mộng đến nhớ ) . Ông Chan ở ngoài nói chuyện với Durin đã 30 phút mà chưa thấy nó ra , cứ nghĩ là nó muốn sửa soạn cho đẹp để đi chơi nên cũng thôi .

Rồi hắn ở đâu , chạy xông thằng vào phòng ông Chan với Durin đang "tám " ( E hèm , đi chơi tập thể mà lị , mà phòng đó không phải là của bà Yun nha , hồi nãy đi sang phòng khác rồi ) . Thở hổn hển , tay nắm chặt , mặt tái mét ... Hôm nay hắn mặc style hip hop trong đẹp cực kì ( rất là xì tin , modern mờ lại chuẩn nữa nhớ ) , thế mà lại phán một câu làm cả ông Chan và Durin nằm lăn ra đất cười :

- Nhà vệ sinh ở đâu ... Tao ... tao mắc ... *** ... quá

Ông Chan cười chảy cả nước mắt , vừa cười vừa nói :

- Mày đi xuống dưới mà đi , nhà vệ sinh trên này con Yun tắm rồi

- Thôi đi bố , mắc muốn chết ... Bố kêu nó lội cầu thang nữa để xuống dưới chắc con làm tại chỗ luôn quá

- Thế mày lại mà kêu nó nhanh lên đi

San , Kyo và Hanri cũng đã có mặt tại phòng đó . 5 năm người họ cười hắn là thằng ngốc . Ai đời nào cậu chủ tập đoàn Bùi Tịnh , hot boy của trường , play boy nổi tiếng mà lại ... như thế Liên tưởng đến họ chỉ biết ôm bụng cười mà thôi

Hắn chạy lại nhà vệ sinh . Đứng trước cửa , hắn đập cửa ầm ầm hối nó :

- Nhanh lên đi con vịt bầu kia , nhanh lên coi

Im lặng , không ai trả lời .

- Nhanh lên đi , cô định ở trong đấy bao lâu nữa

Im lặng , vẫn không ai trả lời .

- Này , không định trả lời tôi luôn đấy à ... cái con vịt bầu xấu xí kia

Im lặng , hắn bắt đầu thấy lo . Hắn chạy qua phòng , hỏi ông Chan :

- Cái con vịt bầu đó ở trong phòng tắm bao lâu rồi ?
Chắc cũng khoảng 30 phút ...

Durin chen ngang :

- Chính xác là 40 phút

Bây giờ mới biết Durin ở đây , nãy giờ hắn lo đi " giải quyết của nợ " nên không để ý . Nhìn Durin trong bộ pijamma màu hồng xinh xắn , tim hắn ré lên ... mà không hiểu lý do tại sao . Ông Chan nhíu mài hỏi :

- Mày hỏi thế có gì không ?

Định thần , hắn nói :

- À ừ , tao gọi mãi mà con vịt bầu đó chẳng trả lời ... Mà với lại , tao mắc quá ... rồi !

- Sao lại nhỉ ? Bình thường nó tắm hơn 20 phút là quá lắm rồi .. Để tao xem nào ...

Trước cửa toilet ...

Ông Chan , hắn , Durin và 3 thằng ôn dịch kia đập ầm ầm vào cửa hỏi :

- Yun ơi , mày có đấy không ?

Im lặng .

- Yun , mày có có đấy không ?

Im lặng .

- Có chuyện rồi ! - Ông Chan hớt hải .

Thế là 5 thằng con trai " sức như trâu " hợp tác lại phá cửa . Cửa bung ra , nó nằm im đó , ướt nhẹp ... để lộ cái lưng với đường cong sắt sảo ( E hèm , bả nằm đưa lưng ra phía cửa nhớ ... Tác giả muốn thế để đừng có nhìn thấy mấy chỗ nhạy cảm ý mà ) . Thấy cảnh tượng đó , 4 thằng con trai ( 3 thằng ôn dịch với ông Chan ) đỏ mặt mà xoay lưng đi chỗ khác ... cả Durin cũng ngượng ngùng với cảnh tượng đó . Còn hắn , tuy cũng ngượng nghịu lắm nhưng vội vớ lấy cái khăn rồi chùm lấy thân hình nó , bế nó lên , chạy thẳng vào phòng hồi nãy ông Chan với Durin tám ( Vì phòng đó là gần nhất ) . Bốn thằng con trai với Durin ngẩn tò tè mà chạy theo hắn .
Hắn đặt nó xuống giường , quên đi " cái của nợ cần giải quyết " Hắn vội lấy chăn che lại ... chứ nhìn hồi thì không biết có chuyện gì xảy ra đâu à nha . Ông Chan vào đầu tiên , hớt hải lại nhìn nó ... nhìn mặt nó trắng bệt , không có tí máu . Ông sợ quá móc điện thoại ra gọi cho bác sĩ riêng lại khám . Còn 3 thằng kia thì vẫn còn bị cảnh tượng hồi nãy ám ảnh ... ngượng nghịu chẳng dám vào . Durin vào với vẻ mặt lo lắng , nhìn nó ... rồi nói với hắn và ông Chan :

- Hai người đi ra ngoài đi , em thay đồ cho nó ..

- Ừ ... thế bọn anh ra nhé ! Em thay đồ cho nó nhanh nhanh rồi ... để bác sĩ khám nhé ! Lão già ấy nói sẽ lại ngay đấy

- Ừ , em biết rồi ... Hai anh ra nhanh đi - Durin vừa nói vừa đẩy đẩy hai người đó đi .

Durin khoá cửa lại và mặc đồ cho nó .

Ngoài phòng ...

- Thiệt là tao không ngờ mày làm như vậy đấy !

- Ừ đúng rồi đấy , tao ngượng còn không dám nhìn nữa ấy

- Mày đúng là gan thật ... lúc mày chạy nhìn mày vừa sợ vừa ngượng ...không thể hình dung ra đâu là thằng Jun play boy nữa

Ba thằng ôn dịch nhiều chuyện hùa nhau nói . Ông Chan nãy giờ đứng nghe , bây giờ mới lên tiếng :

- Mày không đi " giải quyết " nữa à ?

Hắn giật mình nhớ ra , tự dưng " cái của nợ cần giải quyết " đó quay lại , hắn nói lấp bấp :

- Tao ... tao ... đi đây

Nói rồi hắn phóng vèo vào nhà vệ sinh . ( E hèm , lấy tạm bợ cái cửa che lại Vì một dãy thì chỉ có một cái nhà vệ sinh ngoài , mà một dãy thì hơi bị dài à nha nên nếu mà mắc quá , đợi đi hết dãy lầu này cũng đã làm tại chỗ rồi ấy ) . Ông Chan ở đó vuốt cằm đăm chiêu suy
nghĩ :

- Thằng này thích con Yun hay sao ấy nhỉ ?

3 thằng ôn dịch kia đoán được ổng nghĩ gì , liền xía mỏ vào :

- Ừ , thích là cái chắc rồi

- Chậc , tao cũng nghĩ thế ... Mà không biết chừng nào nó biết đây nhỉ ? - Ông Chan nói

- Thằng khờ đó thì làm mẹ gì biết sớm thế Hay tụi mình giúp nó đi - Hanri lên tiếng

- Giúp không Chan , Kyo ? Tao là tao đồng tình với thằng Hanri đấy - San nói

- Tao chả có ý kiến gì , tụi mày thế nào thì tao thế đó - Kyo nói ( Lần đầu tiên thấy ông này nói chuyện đó nha )

- Ok , nếu tụi mày đã thế thì ... tao cũng phải giúp thôi . Âm mưu thế nào thì sẽ bàn kĩ lại sau Trước tiên là xem nó thích con Yun như thế nào đã . Phải thử thách nó thì mới cho phép nó với con Yun chứ Chứ không nó lại gạ gẫm con Yun ... thì khổ chết em tao ấy chứ

- Thế thì mới thú vị , đúng không - Cả 3 thằng nói cùng lúc .

Thế là 4 thằng cười đểu ... mà lại cười lớn nữa chứ . Durin thay đồ cho nó xong rồi , mở cửa khều ông Chan đang cười ha hả :

- Xong rồi đấy , anh định cười cho ruồi vào miệng rồi mới nín à ?

- Không có , chỉ là đang vui nên cười thế thôi mà - ông Chan bào chữa ngay .
Hắn " giải quyết của nợ " xong , người nhẹ như tên . Cùng lúc đó ông bác sĩ già cũng đi vào , khám bệnh cho nó . Hắn chạy theo để đến kịp xem tình hình thế nào . Khám xong , ông bác sĩ già phán :

- Chỉ là suy nghĩ nhiều rồi bị áp lực thôi ! Cứ để cô ấy nghỉ một tí là sẽ khoẻ lại thôi ! Tôi về đây

Ông bác sĩ già bước ra về , không ai tiễn cũng chẳng ai thèm nhìn ổng . Ổng nghĩ : " Đúng là bọn trẻ bây giờ , tiểu thư cậu ấm thì chẳng xem ai ra gì " ( Ông già mà đi ghen tị với lớp trẻ à ) .

Hắn nghe đến chữ " áp lực " liền nhớ đến cuộc nói chuyện cách đây hơn 2 ngày của Yun và Shin , máu muốn nổi lên tới đầu , định tìm Shin đánh cho một quả đấm nhưng mà hắn lại nghĩ nên ở lại thì tốt hơn ... Hắn lo cho nó.

Hai ngày trước ...tại vườn cây sau dãy học cũ .

- Em đang nghĩ gì đấy ? - Shin hỏi

- Chẳng nghĩ gì cả , tôi nghĩ gì cũng phải nói cho anh nghe sao ? - Nó gắt

- Hừ , dạo này em hay làm anh bực mình đấy ! - Shin bắt đầu hậm hừ .

- Mục đích của tôi là vậy mà - Nó đớp lại .

Rồi " Bốp " shin tán vào mặt nó , Shin xoa mặt nó rồi cười đểu :

- A ... anh lỡ tay !

Nó sợ Shin , nó sợ Shin sẽ giết nó , rồi giết luôn Jun ... nên nó cũng chẳng nói gì , im lặng . Chỉ nhếch mép cười khinh khỉnh . Shin nói tiếp :

- Em đừng dại mà phản kháng lại anh , không tốt đâu ...

- Nhưng ...
- Không nhưng nhị gì sất , em muốn anh ta chết luôn à ? - Shin gắt với nó

- Tôi ...

- Ha ha , nhắc đến hắn là em lại bị như thế ! Em bị mất ngủ cũng vì hắn đấy à ? Ha ha , thằng đấy có phúc thật đấy ! ( Shin cười ******** )

- Tôi khinh anh !

Lại " Bốp " , thêm một cái tát vào má nó . Shin lại cười đểu :

- Ối , anh lại lỡ tay rồi ! ... Tội em quá nhỉ ?

- Anh làm gì tôi cũng được , nhưng không được động đến anh ta ..

- Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi !

Hắn vô tình đi ngang được , nghe thấy . Thấy Shin tát nó , hắn thấy đau ở ngực , hắn định lao ra cản và tán lại Shin gấp 100 lần nhưng rồi hắn nghĩ : " Mình là gì của nhỏ đó đâu ... Bây giờ mà ra cản rồi nhỏ đó kiếm chuyện với mình nói không cần thì mình bị quê à ? Chắc nhỏ đó làm gì thằng đó rồi bị đánh chứ gì ! " hắn ta " mà thằng đó nói là ai ấy nhỉ ? Sao nhỏ đó cứ phải bênh vực thế ? Hừ , không rỗi hơi mà đi để ý mấy chuyện đó ! " .

Rồi hắn bỏ đi ... nhưng ngực vẫn cảm thấy đau . Người đó là ai mà nó lại ra sức bảo vệ hắn thế ? Hắn vẫn chứ biết ... hắn là người đó . ( Thằng này ngu vãi *** , thế mà không biết )

Chap 12 : Mở đầu thử thách thứ nhất

Chiều tối ( Khoảng 7 -8 giờ ) ... Chủ nhật .

Tại vila của tập đoạn Bạch .

Người nó rả rời . Nó đã tỉnh nhưng mắt vẫn nhắm , nó mệt đến nổi không còn chút sức lực nào để mở mắt nữa . Nó nhớ tới câu nói của Shin :

- Ha ha , anh sẽ không động đến anh ta ... nhưng sẽ làm em mất ăn mất ngủ vì sợ hãi . Em cứ chờ đi !

Rồi nó nghĩ : " Thế thì anh làm được rồi đấy ! Tôi đã mất ăn mất ngủ rồi lại nằm một cục ở đây ! Nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu ... anh làm tổn hại tôi cũng vô ích thôi ! Dù tôi có chết tôi cũng không để anh động đến Jun " . ( Bà này bảo vệ người mình yêu kinh thật )

------

Hắn ngồi đó , từ sáng đến giờ hắn chưa có hạt cơm vào bụng . Ông Chan , Durin và 3 thằng ôn dịch kia rủ đi ăn nhà hàng nhưng hắn không chịu , hắn bảo ở lại xem con vịt bầu ra sao . Lúc đó Durin ngây thơ định nói là Yun không sao , nhưng ông Chan kéo tay Durin đi , không cho Durin nói . Ông Chan muốn tạo không gian riêng cho hai người đó ( Ông này khôn lại tâm lý nữa ) .

Hắn ngồi trên ghế cạnh giường Yun , bụng đói meo ... đầu thì buồn ngủ kinh khủng ( Hắn có thói quen là trưa phải ngủ nhưng hôm nay lại không ngủ lên đâm ra mệt mỏi thế á ) . Hắn bắt đầu gật gù buồn ngủ , nhưng nhìn nó mặt vẫn trắng bệch ( Tại hắn nghĩ thế thôi chứ từ sáng tới giờ cũng hồng lên 1 tí mà lị ) , hắn sợ nó xảy ra chuyện gì nên đành chống cằm ... căng mắt ra mà canh chừng .

Nhưng , hắn chịu không nổi nữa , gục cạnh giường của nó . Hắn mớ ... và trong giấc mơ hắn thấy mình nắm tay nó , nên ở ngoài đời thực hắn cũng lấy tay mình đan xen vào tay nó . Hắn chỉ có một cảm nhận ... ấm áp và hạnh phúc vô cùng .
Nó cảm thấy hơi ấm từ một bàn tay to lớn . Nó bắt đầu gắng sức mở mắt , lờ đờ ... nó nhìn thấy một bóng người đang ngồi gục bên cạnh . Nó cố mở mắt to hơn để nhìn rõ , ... thì ra là hắn , nó giật mình trong sự vui sướng .
Nó nghĩ : " Tay hắn ấm thật ! ... Phải chi mình được nắm bàn tay mình mãi thì tốt quá ! " . Bất giác , theo phản xạ ... nó cười một nụ cười hạnh phúc . Rồi nước mắt ở đâu đó chảy ra . Do nằm ngửa nên có độ dốc khá lớn , giọt nước mắt rơi xuống trên tấm ga trải giường , tạo thành một vệt tròn . Nó yêu Jun thật rồi ... thật sự là yêu rồi nhưng biết làm sao đấy ? Nó không thể thể hiện ra , nếu thể hiện ... Shin sẽ còn dùng nhiều thủ đoạn để hại Jun . Nó sợ ... nó sợ mình sẽ gián tiếp làm hại đến Jun mất ! . Nó bị Shin khống chế rồi ... nó không muốn Shin khùng lên , như thế thì Jun sẽ chết mất , chết thật đấy chẳng chơi ! ( Thằng Shin ******* Mày mà ở ngoài đời bố đã cho mày chết rồi )

Nó nhắm mắt lại để cho dòng nước trong mắt chảy , nó không muốn trở về thực tế làm quái gì nữa ! Nhưng còn hắn ... nếu không còn hắn nó sống còn ý nghĩa gì nữa ? Ba nó đã muốn giết nó , mẹ nó thì sống mù quáng trong tình yêu rồi ... Còn ông Chan , đã có Durin , nó không muốn phiền hà hai người đó . Nó siết chặt tay hắn ... vừa khóc lại vừa cười ( Bà này là quái nhân nà Người ta có câu : " Vừa khóc vừa cười ăn mười cục **** " Thế bà này có nên ăn không )

------

Hắn bị cái siết chặt của nó làm thức giật . Lần thứ 2 ... hắn thấy nó khóc , tự dưng hắn thấy đau lòng . Hắn không xác định được tình cảm của mình ! Tại sao khi bên nó , hắn cảm thấy hình như hắn yêu nó thật , yêu thật sự đấy ! . Nhưng mỗi lần gặp Durin , hắn lại cảm thấy tim mình cứ đập thổn thức ... Rốt cuộc hắn yêu ai đây ?

Hắn vội bỏ cái suy nghĩ vớ vẩn đó mà lay nó dậy :

- Vịt bầu ... vịt bầu ... cô tỉnh chưa
Nó mở nhẹ mắt , mỉm cười không nói gì . Rồi nó lại nhắm mắt , hắn ngạc nhiên trước thái độ của nó ! Tại sao phải nó lại vừa khóc vừa cười như vậy ? Bỗng dưng hắn nhớ tới " hắn ta " ( " hắn ta " trong cuộc đối thoại ở chap trên ý ) . Hắn tự nhủ : " Chắc do hắn ta chứ gì " ( Con lạy cha nội hắn ta là cha nội đó ) . Khó chịu vô cùng , ngực như muốn nổ tung ... Hắn không chịu được nữa , đứng phắt dậy để đi ra ngoài ... Hắn không muốn có cái cảm giác này nữa . Nó mở mắt và ngạc nhiên , không hiểu sao hắn lại như thế , nó đã nắm tay hắn chặt ... nay càng chặt hơn , nó không cho hắn đi . Hắn quay lại nhìn nó , rồi hất tay nó ra ... nói mà chẳng biết lời nói của mình vô tình làm đau một người con gái :

- Cô bị điên đấy à ? Con vịt bầu xấu xí như cô mà cũng có tư cách nắm tay tôi sao

Hắn nói thế ... và cứ tưởng nó sẽ đớp lại như bình thường . Nhưng không , nó nhíu mày nhìn hắn , hắn thật sự không khỏi ngạc nhiên trước cách hành động của nó . Hắn quay lưng , định đi ra ngoài để đừng cảm thấy bực túc , ghen tuông nữa ... nhưng nó lại nắm lại không cho hắn đi . Không hiểu nổi nó nữa , " Không phải cô đang nghĩ đến hắn sao ? Lại còn nắm tay tôi kéo lại làm gì ? " - Hắn nghĩ . Rồi hắn nói một cách vô tình :

- Cô lo mà nghĩ đến người cô yêu đi , đừng có mà nắm tay tôi nữa . Con vịt bầu như cô không có tư cách nắm tay tôi đâu .

Khi nghe đến tiếng người-cô-yêu , nó như bị ông trời giáng một cái ngay đầu ! Nó nghĩ : " Người tôi yêu là anh mà , anh nghĩ người tôi yêu là ai mà anh lại nói thế ? " . Tự dưng dòng nước mắt tổn thương chịu đựng trong 2 tuần qua không mời mà cứ trào ra , nó đưa tay gạt mãi mà không hết !

Hắn lại ngạc nhiên , hai mắt lại xuất hiện hai dòng nước mắt của nó như xé hết ruột gan hắn ... Đau vô cùng ( Lão này thật sự là thích Yun chứ có thích bà Durin đâu ) . Hắn đâu có biết những lời nhất thời ghen tuông của hắn như cứa từng nhát vào tim nó ... đau đến thế nào đâu . Nó từ từ thả lỏng tay hắn ra rồi nói , giọng không run nhưng lại yếu ớt vô cùng :

- Ừ thì tôi như thế đấy ... không đủ tư cách nắm tay anh đâu . Anh cứ đi đi ... và đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa .

- Hừ , tôi mà thèm xuất hiện trước mặt cô sao ? Đồ điên , cô không xuất hiện trước mặt tôi là mừng cho tôi rồi .

Rồi hắn bước ra khỏi phòng . Nó lặng lẽ nhìn bóng hắn đi , nó nghĩ : " Lại đánh mất nữa à ? Có phải anh ta ghét mình rồi không nhỉ ? Mình cứ tưởng mình yêu trong đau thương quen rồi chứ ! Nhưng sao lần này nó đau gấp trăm lần trước thế này ? Ngay cả lúc biết Shin lừa dối mình cũng chẳng đau thế này ! Rốt cuộc là sao đây ? "

----

Hắn vừa đi vừa tức giận , đi đến gần cầu thang hắn chịu không nổi . Nắm tay lại và đánh thẳng vào tường , máu tuôn ra . Đúng lúc 5 người kia đi ăn về , thấy hắn bị thế lo lắng hỏi :

- Mày có sao không ? - Ông Chan

- Sao lại để chảy máu thế này ? - Hanri nói .

- Mày điên hay sao mà lại tự đánh rồi để tự chảy máu thế kia ? Tự biên tự diễn à hay mày muốn làm đạo diễn - San nói

- Kê nó đi ! - Kyo vẫn lạnh lùng nói ( Ông này đúng là lạnh thật Mấy chap rồi nói được có 2 lần )

- Anh bị sao thế ? Có cần em băng lại không - Đến lượt Durin hỏi , với vẻ mặt lo lắng .

Tự dưng tim hắn đập thổn thức , chẳng hiểu lý do vì sao nữa ( Hừ , không hiểu nổi ông này đang muốn gì đây ) . Hắn nghĩ : " Chắc có lẽ mình thích Durin ... chứ không phải thích con vịt bầu đó đâu ! , làm sao mà có thích con vịt bầu đó được chứ , nhưng ... Durin đã là bạn gái của thằng Chan ... ! " . Vừa nghĩ hắn vừa nhìn đăm đăm Durin làm ông Chan khó chịu , ông ấy thấy hắn thật sự không ổn rồi . Ông ấy kêu :

- Này !

Hắn giật mình , nhìn ông Chan đang khó chịu , biết là ông Chan đã nhìn thấy tâm tư hắn . Hắn nói nhanh rồi bước xuống lầu ra khỏi cửa đi về :

- Tao về !

Durin quay sang ông Chan hỏi :

- Anh Chan này , sao Jun lại nhìn em thò lõ thế ?

- Anh không biết ! Có lẽ Jun thích em cũng không chừng !

- Anh đừng nói thế chứ , rõ ràng hồi nãy anh bảo Jun thích Yun còn gì

- .... ( ông Chan không biết nói gì , im lặng )

Ba thằng ôn dịch và ông Chan chơi với Jun từ nhỏ nên nhìn thấy một trong 5 đứa có biểu hiện gì là biết ngay . Như lúc này , hẳn là Jun thích Durin rồi ... nhưng còn ánh mắt và hành động Jun dành cho Yun ... cũng là thích vậy >"< . Cả 5 người im lặng , bầu không khí căng thẳng xuất hiện . Họ chợt nhớ ra Yun rồi chạy lên ...

Tại Nhà hàng Shuki ... 1 giờ 30 phút trước :

Năm người ngồi một bàn to , dài khoảng 20 m ( Nhà hành hạnh VIp màlị ) . Ăn những món ngon nhất của nhà hàng , xung quanh ai cũng nhìn 5 người họ . Cử chỉ tao nhã của họ khi cầm dao , nĩa ... làm lên vẻ quý phái , nhưng chẳng kém phần năng động của tuổi trẻ ( Cậu chủ , cô chủ mà sao lại không tao nhã đc ) . Mọi người cảm thấy ngưỡng mộ họ , rồi ông Chan nói với Durin :

- Bọn anh có chuyện này muốn nói với em

Durin ngừng ăn , hỏi :

- Chuyện gì thế anh ?

- Chuyện thằng Jun và Yun .

- Họ thế nào ?

- Hình như thằng Jun thích Yun - San chen ngang .

- Thế thì nói với em làm gì Vụ hồi sáng là em biết rồi .

- Nhưng bọn anh định sẽ giúp bọn nó - Hanri nói .

- Ừ , bọn anh muốn giúp bọn nó thành một đôi , nhưng phải qua nhiều thử thách , em là bạn thân của Yun nên bọn anh định hỏi ý kiến ấy mà - Kyo lên tiếng với khuôn mặt lạnh băng

- Em thì chẳng thành vấn đề gì cả , em thấy Jun với Yun rất hợp nhau ấy

- Thế thì tối nay 3 đứa mày ở lại đây , bàn về thử thách thứ nhất nhá - ông Chan nói với ba thằng kia

- Ok - 3 thằng ôn dịch nói .


Tại phòng Yun đang nằm ...

5 người họ chạy lên chỗ phòng Yun đang nằm . Đẩy cửa vào thấy Yun đang nằm chùm chăn che kín đầu . Durin thấy không ổn , đề nghị mọi người đi ra khỏi phòng để Durin nói chuyện riêng với Yun . Sau khi tống được 4 thằng con trai ra , Durin khoá cửa lại , lại gần giường và giở chăn lên . Nó giật mình , ngước lên nhìn Durin ... Durin ngạc nhiên , sợ hãi nhìn nó ... Môi nó đang chảy máu , chắc do cắn chặt quá nên đã bật máu lúc nào mà không hay . Máu chảy ròng ròng , Durin vội chạy đi lấy khăn giấy lại lao cho nó . Durin nhìn nó thương xót hỏi :

- Chuyện gì xảy ra với mày thế ?

- Shin về rồi ! ... ( Nó lo lắng đáp )

Durin trừng mặt nhìn nó , như không tin vào điều mình vừa nghe ... miệng nói lấp bấp :

- Hắn ... về...từ...k..hi ... nào
- Hai tuần nay rồi !

- Thế anh Chan có biết không ?

- Thằng đấy có đi học đâu mà biết có hay không biết ...

- Thế còn vụ Jun ... hồi nãy ...

- Không có gì đâu , chỉ là chửi nhau như bình thường thôi ấy mà ... ( Nó cười cười đáp)

- Thế môi mày ..

- Tao đã nói là không có gì rồi mà ! ( Nó giận dữ đáp )

- Ừ , thế ... thì thôi vậy . Tao không làm phiền mày nữa ...

Durin thở dài rồi bước ra khỏi phòng . Nó nhìn Durin nghĩ : " Xin lỗi ... " . Nó nằm xuống , chùm chăn kín lại , nó lại ngủ ... hôm nay nó đã đau đớn lắm rồi . Durin bước ra nhìn ông Chan , lắc đầu tỏ vẻ không ổn rồi kéo ổng vào góc nhà , nói nhỏ :

---------------------------------

- Shin về rồi ..

Ổng giật mình , mặt đỏ lên vì tức ... gân máu phồng nên , nhìn ông ấy lúc này cứ như muốn giết người vậy . Ông ấy hỏi :

- Thằng đó về hồi nào

- Yun nói 2 tuần trước ...

- Hừ , thằng chó đẻ ấy đừng để anh gặp lại ... Nếu gặp được anh sẽ giết nó ( ông Chan nổi máu khùng lên )

- Nhưng ... Yun không ổn lắm ! ...

- Nó bị sao à ?

- Hình như ... mà thôi , em cũng chẳng biết nữa .

Durin bước đi , thở dài thườn thượt . Trong đầu thầm nghĩ : " Shin về ... lại sắp có chuyện rồi ! " .

Ông Chan dỗi theo bóng Durin , thầm nghĩ : " Mọi chuyện sao cứ rối tung lên thế này ... Sao chuyện của con Yun với thằng Jun cứ điên điên khùng khùng sao ấy nhỉ ? Nhưng rốt cuộc , thằng Jun thích ai đây ! Nếu nó thích Durin , mình sẽ giết nó mất ... "

Tối ngày chủ nhật ...

Tại phòng ông Chan .

- Tụi mày định kế hoạch thế nào ? - Ông Chan hỏi

- Tao định thế này này ... #&#)&)#%# - Hanri đề nghị ( Cấm đọc nhớ )

- Không , như thế không hay , phải như vậy *$@)#@%$#@%$ - San cải

- Tao lại thấy không hợp lý , phải như kế hoạch của tao mới đúng ý - Hanri đớp lời

- Tụi mày nói nhanh đi , nếu không chuẩn bị kế hoạch nhanh thì không còn thời gian đâu . Chướng ngại vật lần này lớn lắm đấy - Ông Chan nói nghiêm túc nhưng lại đầy đe doạ

- Ừ thế thì sẽ thế này nhé $$*%%%*$ - San đưa ra quyết định mới .

- Ok , nhất trí thế nhé ! - 3 thằng đáp ( trừ Kyo ra )

- Tao lại thấy không được , phải cho logic và hợp hoàn cảnh , phải như thế này *$%*$%*$ ( Chan nói )

- Ok , kế hoạch thằng này hay . Quyết định thế nhé - Ông San nói

- Ok , quyết định vậy đi - 4 thằng cùng đáp



Họ ...


Jun , Yun , Durin , Chan , Shin ... Rồi sẽ đi về đâu ?


Liệu họ có thành một đôi được hay không ?


Rốt cuộc , thử thách đầu tiên của 4 lão quái này là gì ?

Chap 13 : Sự thật không phải thế !

Sáng .... sớm
Tại vila tập đoàn Bạch

Im lặng , không còn tiếng gọi của ông Chan nữa . Nó đã tự dậy rồi ( Hôm nay có bão , bà Yun dậy sớm đi học kìa bà con ơi ) . Nó tắm rửa sạch sẽ và chẳng làm gì mạnh tay để ai phải thức giấc cả . Nó không muốn làm phiền mọi người .


Hôm qua , do bàn kế hoạch khuya quá nên ông Chan , San và Hanri vẫn còn ngủ khò khò ( trừ Kyo ná ) ... Còn Durin , do tối qua chẳng được qua phòng nó ngủ nên cảm thấy khó chịu , đâm ra mất ngủ ... nhưng đó chỉ là một phần , phần chính là do Durin nghĩ về câu nói của ông Chan : " Có lẽ nó thích em " , làm Durin suy nghĩ đến khuya mới ngủ được . Durin vẫn còn đang ngủ rất say và nó chẳng muốn làm phiền ai trong số họ cả . Nó rón rén mở cửa và đi ra khỏi phòng . Nó hít hà không khí ... cảm thấy một phần nỗi đau hôm qua đã vơi đi chút đỉnh .

Nó bước đi tiếp thì thấy Kyo , Kyo cũng đang định đi học . Thấy Yun , Kyo chỉ quay qua nhìn rồi lại hướng về phía trước đi ... chẳng thèm mở một lời , ví dụ như chào buổi sáng chẳng hạn . Thấy thế , nó hỏi với vẻ mặt khó chịu ( vì bả cho rằng Kyo chẳng tôn trọng bả ý mà ) :

- Anh làm gì thức sớm thế ?

- Do thói quen thôi ! ( Kyo lạnh lùng đáp )

- Hơ , sao từ bé đến giờ anh cứ làm mặt lạnh thế ? Không cười lên được à ? ( Nó cằn nhằn ổng )

- Nếu ai đó làm anh vui thì anh sẽ cười - Lại khuôn mặt lạnh ngắt đó .

- Thế khi xã giao anh cũng không cười à ? Thế sao con gái theo anh lắm thế ?

- Toàn lũ ngu ngốc ( Kyo nói ra chẳng thương tiếc ) ( Con gái theo dzai là con gái ngu )

- Em cũng nghĩ thế đấy ! Mà nè , hôm qua 4 người bọn anh nói gì thế ?

- Không có gì !

Chơi với nhau từ bé mà anh còn giấu em à ?

- Bàn về kế hoạch cho em với Jun thành một đôi

Nghe đến Jun , bỗng dưng cảm giác hôm qua trở lại , nó lại thấy nhói nhói trong tim . Nó lại đăm chiêu nghĩ : " Mình nắm tay hắn ... không muốn cho hắn đi , thế nhưng hắn lại gạt tay mình đi . Hôm nay đối diện với hắn thế nào đây ? " . Nó xụ mặt xuống. Không khí bỗng dưng trở nên nặng nề , Kyo lên tiếng phá tan bầu không khí đó :

- Này , em định đứng đó xụ mặt đến bao giờ ? Không còn gì nói nữa thì anh đi vậy !

- Khoan ... ( Nó kêu ổng lại )

- Có chuyện gì ? - Kyo hỏi lạnh lùng .

- Chuyện đó là thế nào ?

- Ý em là chuyện nào ? ( Kyo tỏ vẻ không hiểu ý nó )

- Chuyện kế hoạch ấy ... là thế nào ?

- Chỉ đơn giản là ghép đôi cho hai đứa thôi ...

- Nhưng hắn không thích em đâu , mấy anh làm cũng vô ích ...

Nói tới đây bỗng dưng nó cảm thấy hụt hẫng dễ sợ , nó muốn khóc lắm ... nhưng mà hôm qua khóc cạn hết nước mắt rồi còn gì . Nó lại xụ mặt , bỗng dưng Kyo kéo nó vào ngực rồi nói dịu dàng :

- Khóc đi ! Thế thì dễ chịu hơn ...
Đôi vai gầy của nó run rẫy , nhưng không được .... nước mắt của nó gặng mãi cũng không ra . Kyo thấy như thế , Kyo hiểu nó cảm thấy như thế nào .. vì chính Kyo cũng đã từng trải qua rồi . Kyo kéo nó ra , rồi nói có pha tí đùa , muốn làm cho nó vui :

- Em đừng có để nước mũi vây vào áo anh chứ !

Nó ngước mặt lên nhìn Kyo rồi đánh nhẹ vào bụng Kyo , vừa cười hô hố vừa nghĩ : " Sao lão này lại tốt với mình bất thường thế nhỉ . Nó nói để không bỏ lỡ cuộc vui :

- Anh bảo em khóc mà ... bây giờ em khóc không được nên lấy nước mũi bù !

- Nhưng em để nước mũi vây vào áo anh thì làm sao anh đi học ?

- Anh thông minh rồi , học làm gì ? ( Nó gian xảo nói )

- Ừ thôi vậy , chẳng nói với em nữa - Khuôn mặt lạnh như băng ... vẫn không có tí biểu cảm nào

Cách pha trò của Kyo tuy có một tí vụng về nhưng nó cảm thấy khá hơn rất nhiều , " Ít ra còn có người quan tâm mình " - Nó nhủ . Rồi nó lại nhìn Kyo , nói với đôi mắt chân thành :

- Cám ơn anh nhé !

Kyo đang hướng về phía trước bỗng quay lại đằng sao để hỏi :

- Cám ơn về gì cơ ????

- Cái trò đùa của anh lúc nãy ý ....

- Cái đó là anh nói thật mà ! Đùa gì đâu ?

- Hơ , bây giờ anh có nhận không ? Không nhận là em đạp cho một cái văng xuống lầu đấy nhé !

Kyo không nói gì ... nhìn nó , rồi bỗng dưng Kyo cười ... một nụ cười đẹp như thiên thần , dịu dàng và ấm áp như nắng ban mai . Nó giật mình , nhìn Kyo ... nó nghĩ : " Không ngờ ổng biết cười ... mà lại đẹp trai thế cơ chứ ! Nếu ổng cười nhiều chắc là đẹp hơn thằng Chan cái chắc rồi ... có khi đẹp nhất trường cũng không chừng ! " . Nó vờ lấy tay che che mắt , nói bỡn cợt :

- Ui ui , chói quá ! Chói đến nổi đui mắt em rồi này !
- Chói thế sao ? Chỉ cười một cái làm gì đến nổi đui mắt ?

- Ùi , anh không biết anh cười đẹp thế nào đâu . Em nói thật ấy !

- Hà ... ( Kyo hít hà ) Em nói đùa nghe hay thật .

- Em nói thật mà ! Em thấy anh lạnh lùng thế ... anh chưa yêu nhỉ ?

Nụ cười trên môi Kyo đột nhiên tắt hẳn , câu nói của Yun gợi về quá khứ của Kyo ... Kyo bỗng thấy đau lòng . Một hồi , Kyo đánh trống lãng qua chuyện khác :

- Anh phải đi học !

- Cho em đi xe ké với được không ?

- Ừ , tuỳ em thôi !

- Anh mà không có thì mai anh ở viện bó bột chứ chẳng phải ở đây mà nói chuyện với em đâu ...

- Ừ . Anh chịu thua em !

Tại sân trường Nights ...

Do sáng sớm nên chỉ lác đác mấy người thôi . Nó nhìn tứ phía rồi lại nhìn Kyo nói :

- Vắng quá ! Ngày nào anh cũng vào sớm thế à ?

- Không , anh ở ngoài ... có tí chuyện rồi vào chung với 2 thằng kia - Kyo không nhìn nó mà lại nhìn ra ngoài cổng trường với vẻ đăm chiêu . Rồi Kyo không đợi nó nói gì thêm , Kyo nói tiếp :

- Anh lên lớp , có lẽ có người muốn nói chuyện với em

- Ai cơ ? ( Nó đưa cái mặt ngu đang ngạc nhiên ra hỏi )

Không trả lời , Kyo quay người đi lên cầu thang để đến lớp học . Nó nhìn thấy thái độ của Kyo , rủa thầm ổng : " Lão này chẳng xem mình ra gì , lạy trời cho lão đi cầu thang bước hụt chân ... té gãy xương đi " . Nó nhìn dáo dác một vòng sân rồi ... giật mình , có một bóng người y chang hắn , cũng đang mút kẹo đi lại hướng nó . Nó cầu mong đừng là hắn ... nhưng ông trời không cho , ổng muốn nó gặp hắn . Hắn đang mút kẹo , đi đến gần nó rồi nói với vẻ thành khẩn :

- Ê , vịt bầu , cho tôi xin lỗi chuyện hôm qua nhé ! Tối tôi nghĩ đi nghĩ lại rồi , tự dưng lại đi chửi cô ... Mà lúc đó cô lại đang ốm nữa chứ . Xin lỗi ...
Chẳng phải anh nói là không muốn nhìn thấy mặt tôi nữa sao ? ( Nó vờ gắt với hắn nhưng lòng thì đang vui sướng vì hắn tự động xin lỗi nó trước )

- Cô đừng có để ý chuyện đó nữa , tôi xin lỗi cô rồi mà ! ( Hắn nhăn nhó khó chịu )

- Thế làm sao hôm nay anh lại vô sớm thế ?

Hắn ậm ừ , rồi nói :

- Hôm nay , Durin nhập học ngày đầu tiên nên tôi ... vào sớm tí thôi mà

Nó ngạc nhiên , " Tại sao lại có Durin ở đây chứ ! Mình cứ tưởng hắn vì muốn xin lỗi mình mà vào đây sớm chứ ... Hừm ! " - Nó nghĩ . Nó nhìn hắn đang mút kẹo chùn chụt rồi hỏi :

- Durin nhập học đầu tiên thì liên quan gì đến con gấu lắm lông như anh ?

Hắn ậm ừ một hồi mới chịu nói :

- Vì tôi thích Durin

Nó giật mình , Tôi-thích-Durin ... 3 chữ này làm tan nát cõi lòng nó . Chết lặng . Nó nhớ tới người mẹ đang mù quáng trong tình yêu , tự dưng nó cảm thấy thông cảm với mẹ vô cùng ... Bây giờ thì nó hiểu rồi , cái cảm giác bị người mình yêu hắt hủi . Nó ngước đầu lên nhìn trời để ngăn cho nước mắt đừng chảy xuống . Nó im lặng , không nói gì nữa ... lặng lẽ nhìn bầu trời trong xanh đang nhoè đi trong mắt nó . Hắn thấy thế , nói lớn hơn :

- Này , vịt bầu ... tôi nói là tôi thích Durin , tôi muốn cô cô giúp tôi làm cho Durin ..

Nó nuốt nước mắt , không để cho hắn nói tiếp . Nó chen ngang :

- Chuyện của anh , anh tự đi mà giải quyết ! Tôi không quan tâm .

Nó nói xong rồi bước đi lạnh lùng , chẳng thèm ngoảng mặt lại . Hắn nắm tay nó kéo lại , rồi hôn lên môi nó . Giật mình , không kịp phản ứng , nó hứng trọn nụ hôn từ phía hắn . Định thần lại từ từ , nó không kháng cự lại ... nó muốn thời gian dừng lại ( Bà này đểu ) . Rồi đột nhiên hắn đẩy nó ra , nhếch mép cười :

- Cô đã có người cô yêu rồi mà cũng còn để người con trai khác hôn à ??? Cô đúng là đồ con gái nham nhở đấy ... vịt bầu ạ.

Nó nghe đến chữ người-cô-yêu ... thì tim nó như đang rỉ từng giọt máu . Nó nghĩ : " Rốt cuộc hắn ta nghĩ người mình yêu là ai đây ? " . Nó trả lời lại với cái giọng không run , nhưng yếu ớt :

- Người tôi là ...

Nó định nói người nó yêu là hắn nhưng đột nhiên nó thấy Shin ở sau gốc cây nhìn nó , nó sợ ... nên đành phải sửa lại thành :

- Người tôi yêu thì liên quan gì đến anh !

Người-tôi-yêu-thì-liên-quan-gì-đến-anh , nó như muốn nổi khùng nổ đoá lên vì câu trả lời của nó . Hắn đau ở ngay tim này , hắn nghĩ : " Hừ , đúng là nhỏ đó chẳng yêu mình , mình nói thích Durin để thử nhỏ ... Đúng là nhỏ đó không yêu mình tật rồi , sao tim mình lại nhói lên thế này nhỉ ... đau thế này nhỉ ? " . Hắn gắt với nó trong sự ghen tuông , hắn đâu có biết ... những lời đó đã làm tổn thương một người con gái yêu hắn đến thế nào :

- Hờ , Cô thật hớ hênh . Tôi cứ tưởng cô chỉ là con vịt bầu xấu xí thôi chứ , tôi đâu có ngờ cô lại ... đê tiện như vậy ... Đúng là xui xẻo cho cái thằng yêu cô mà !

Nó yêu hắn thế ... sao hắn lại nói như vậy . Nó giận , giơ tay lên tán cho hắn một cái ...
Câu nói của hắn chính là một con dao , đâm thẳng vào tim nó , giằng xé từng hồi ... Cái bạt tay đau điếng đã được in trên má hắn , nó nói :

- Con gấu lắm lông như anh không có quyền nói ra những lời đó !

Hắn ngạc nhiên trước cái tát của nó :-O . Trước giờ đánh nhau với nó hắn cũng chả đau thấy thế này , nhưng sao chỉ là một cái tát nhỏ nhoi lại làm hắn đau gấp trăm lần mấy cái đau đó . Hắn nghĩ : " Hắn ta là ai mà nhỏ ấy lại phải bảo vệ như vậy ... Thế còn mình ? Bao giờ thì mình mới được nhỏ đó bảo vệ như vậy đây ? Chỉ đơn giản là tát cái người sỉ nhục mình thôi ... mình cũng đã man nguyện rồi ! Hắn ta là ai mà lại được nhỏ đó yêu đến vậy ? " . Hắn nghiến răng , nói :

- Đồ vịt xấu xí ... cô đợi đấy !
Nó muốn bây giờ , ngay chính lúc này nước mắt rơi đi . Nhưng nước mắt lại không rơi , nước mắt tích tụ trong tim nó , tạo thành hàng ngàn con dao ... mặc sức đâm để tim nó rỉ máu . Shin bây giờ từ trong gốc cây đi ra , bước ra đằng sau nó ... luồng tay qua eo nó rồi nói đểu :

- Làm tốt đấy ! Ha ha , anh còn tưởng em sẽ khóc chứ

Nó giật mạnh tay Shin ra , quay ra đằng sau tán cho Shin một cái thật mạnh ( Được được , đánh thế mới được ) . Cái tán của nó mạnh đến nổi làm miệng Shin rướm máu . Shin nhìn nó như điên lên , ánh mắt nổi gân nhìn như muốn giết người nhưng nó là con gái nên Shin nhịn ... rồi Shin nói :

- Em làm quái gì phải tát anh ? Đm ...

- Tôi muốn anh đừng tiếp cận tôi nữa

- Hừ , em nói nghe dễ dàng nhỉ . Lời hứa của em vẫn còn đấy , con bướm còn thì em đừng hòng thoát khỏi tay anh

Nó lại giơ tay tát Shin một cái , lúc này máu từ miệng Shin từ từ chảy ra . Được nước lấn tới , nó đấm vào bụng Shin ... đánh túi bụi vào người Shin . Vừa đánh nó vừa lẩm bẩm chửi :

- Anh đừng tưởng mình sẽ khống chế được tôi , anh làm như thế chỉ tổ phiền phức thôi . Đm ... anh đi chết đi , thằng chó đẻ.

Đấm đá xong , nó đuối đến không còn sức lực ( hôm qua bả vừa ốm mà lị ) . Lúc này , Shin điên lên thật rồi ... mắt Shin đỏ lên , mặt bị nó đánh đá xướt tùm lum , Shin nắm tay lại tức giận ... Nó nhìn Shin sợ hãi , Shin đừng dậy nghiến răng . Rồi nói :

- Được lắm ! Mày đánh tao ... tao cho mày khổ cả đời , con khốn ạ . Mà tán tao hai cái , tao tán mày lại 4 cái . ( Thằng này ác như thú )

Nói rồi Shin giơ tay lên tán nó 4 cái liên tiếp vào má , 4 cái của Shin đối với 2 cái của nó thì thật là khác nhau ... 2 cái của nó tuy có mạnh như vẫn là nữ nên còn yếu , còn 4 cái của Shin ... lại mạnh gấp 10 lần của nó ( Chết bà Yun rồi ) . Mặt nó bắt đầu sưng lên , đỏ ửng , máu chảy từ kẽ miệng nó ra ... Tuy đau nhưng nó vẫn cố nhếch mép cười khinh bỉ rồi phun nước bọt về phía Shin ( Đáng đời thằng chó ) . Shin như bị khiêu khích , khùng lên đến không thể tưởng tượng đây là anh chàng đẹp trai , dịu dàng trong lớp nữa . Hắn nói :

- Con này mày giỏi !
Hắn nằm lấy hai tay nó rồi kéo sền sệt đi , nó không còn sức nữa ... nó mặc cho hắn kéo . Bây giờ vẫn còn sớm , nên chẳng có ai vào ... mà có nếu thấy cuộc ẩu đả của nó cũng chẳng dám can . Hắn kéo nó vào nhà của trường ( e hèm , chỗ này ít người lui tới nha ) , hắn quăng phịch nó xuống đó , khoá cửa lại rồi đứng ở ngoài nói lớn vào :

- Mày cứ ở trong đó đi con khốn , hết giờ tiết thứ 4 ... tao tính sổ với mày .

Nó ngồi nhìn khoảng trống đen thui trước mặt , do cái tát mạnh quá nó choáng váng và cực kì mệt mỏi . Nó tựa vào một cái gì đó cạnh bên , sáng nay chưa ăn sáng nên bụng nó bắt đầu đói meo ... nhưng vội mở cặp ra lấy thanh chocola ra ăn ( ôi ... chocolate ) . Nhưng mặt đã xưng vù lên , nó ăn không được . Bực bội nó quăng thanh chocola đi , nhắm mắt nằm đó mà suy nghĩ về những câu nói vừa rồi của hắn . Đau lòng , nước mắt bỗng rơi ... Thì ra , nước mắt bây giờ không còn mặn nữa ... mà nó đã đắng đến kinh người rồi .

Tại lớp 11 VIP ... 4 ông tướng đã có mặt

- Kế hoạch thế nào rồi ? - ông Chan lên tiếng hỏi nhỏ nhỏ

- Không biết ! Tao đã làm gì đâu ? - Kyo nói lạnh lùng

- Mày không có vuốt ve con Yun rồi nói yêu nó à ? - ông Chan hả hốc mồm hỏi

- Không , tao chỉ an ủi thôi - Kyo nói

- Sao mày ngu thế ? Mày làm bể kế hoạch rồi đấy - ông San xía mỏ vô .

- Thế Yun bây giờ ở đâu ? - Hanri hỏi

- Ở dưới , chắc đang nói chuyện với thằng Jun - Kyo nói không một tí biểu cảm

Cả đám ngạc nhiên khi nghe Kyo nói , miệng không ngừng : " hở hở hở hở " . Bỗng " Rầm " , cái cửa bị đập mạnh vào tường ... hắn bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người . Ai cũng nghĩ : " Chẳng phải nó nói chuyện với con Yun sao ? " . Ông Chan tò mò nhìn nó đang tức giận , hỏi :

- Con Yun đâu ?

Hắn cau mày nhìn ông Chan , phán một câu với cái thái độ tức giận rõ rệt :

- Cô ta ở đâu thì liên quan gì đến tao ?

- Thằng Kyo nói mày nói chuyện với con Yun mà - Ông Chan ngạc nhiên hỏi

- Ừ , có ... nhưng tao bỏ đi rồi - Hắn nói bình thản

Ông Chan rủa thầm : " Thế là hư bột hư đường hết rồi " .

Thế là cả 5 người ( San , Hanri , Chan , Kyo , Jun ) không nói gì . Ông Chan thì moi truyện ra xem , ông San và Hanri thì tán gẫu chuyện trên trời dưới đất với nhau ( Đúng là dân tám pro mà ) . Kyo lấy ipod ra nghe nhạc . Còn hắn thì ngã ghế để tựa vào bàn phía sau rồi để hai chân lên bàn phía trước , mút kẹo chùn chụt .

Còn Durin ... Durin đang đứng ở ngoài hành lang giáo viên ( trên lầu ) để đợi bà cô dẫn mình vào giới thiệu với cả lớp . Durin đăm chiêu suy nghĩ về chuyện hồi tối khiến ... Durin mất ngủ .
Tiết thứ 1 ...

Shin vừa đi xuống phòng y tế để sát trùng vết thương ( Thằng ******** này thì ai mà khử trùng cho chứ ) . Shin rất cẩn thận trong việc này , vì hắn nghĩ nếu để vi khuẩn vào thì rất nguy hiểm . Shin đi từng bước lên cầu thang , vừa đi vừa lẩm bẩm , cười độc ác :

- Con khốn ... mày giỏi lắm ! Để xem tao làm gì mày ?

Shin vừa bước vào lớp 11 VIP thì ông Chan giật nảy mình ( OMG ... ) . Mới đầu Shin cũng giật mình khi thấy ổng nhưng lúc sau thì từ cái giật mình chuyển sang thành nụ cười nửa miệng đểu cáng . Shin đi vào chỗ ngồi cửa mình ( phía sau Jun và tất nhiên là phải đi ngang qua ông Chan ) , vừa đi ngang qua ông Chan thì hắn đã bị ông Chan túm áo lại , ông Chan tức giận nói :

- Mày làm gì ở đây ?

Biết trước được sẽ có chuyện này , Shin lấy tay gạt gạt tay ông Chan , nói đểu :

- Làm gì thế chú em ? 3 năm không gặp sau lại hung hăng thế ?

Ông Chan tức điên lên :

- Đáng lẽ mày đang học lớp 12 mà , sao mày lại học lớp này ... Mày ...
- Ừ , anh đúp 1 năm đấy chú em ... ( Shin trả lời như trêu đùa ông Chan )

- Mày ... mày ... cố tình phải không ? Mày định làm gì con Yun nữa đây ?

- Ở , chú em cứ đa nghi , anh đã làm gì " Yun bé nhỏ " đâu nào ? Làm gì chú em lo lắng thế ?

- Mày ... Con Yun mà có chuyện gì mày chết với tao .. Tao giết mày đấy !

- Chú em bình tĩnh nào , chừng nào " Yun bé nhỏ " của chú em xảy ra chuyện gì thì chú em hãy nói thế ! Bây giờ thì bỏ tay chú em ra khỏi áo anh nào !
Ông Chan khùng lên , nhưng không làm được gì ... đành buông tay ra khỏi áo hắn . Chứng kiến mọi chuyện San và Hanri không khỏi ngạc nhiên , há hốc mồm mà nghĩ : " Cái gì mà nó điên lên thế nhỉ ?" . Còn Kyo , vì là thằng chơi thân nhất trong đám với ông Chan nên biết chuyện này lâu rồi ... chẳng ngạc nhiên gì cả . ( Đúng là ... mình ưa mỗi Kyo trong đám này ) .

Còn hắn ? Hắn thấy ông Chan hành động như thế cũng không khỏi ngỡ ngàng và hiếu kì . Hắn chồm lên hỏi ông Chan :

- Chuyện gì thế Chan ? Mày làm gì mà điên tít lên thế !

Ông Chan chưa kịp mở miệng nói thì tiếng Shin ở phía sau đã vọng lên :

- Muốn biết thì chú em cứ hỏi anh này !

Hắn quay ra đằng sau , nhíu mày với Shin . Hắn nói :

- Bạn tôi tôi hỏi , cần gì phải hỏi anh ?

- Ừ , thế thôi ... cậu chủ của tập đoàn Bạch chẳng biết nhiều về cô chủ tập đoàn Bạch bằng anh đâu chú em ạ ...

Hắn nghe thế , tự dưng thấy tức giận . Thầm nghĩ : " Thằng này có quan hệ gì với nhỏ đó mà biết còn nhiều hơn thằng Chan thế ? Hừ ... " .
Hết tiết 1 ( Durin đã vào lớp và hưởng ửng sự ủng hộ của cánh con trai và sự khinh thường từ cánh con gái giống như lúc nó mới vào )

Tiết 2 ( Không ai chịu học cả , chỉ có Durin là chăm chỉ chép bài )

Hết tiết 2 ... ( Ra chơi )
Tải về: ứng dụng sms chúc tết 2013 
[ ↑ ] Lên đầu trang