watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải vềt: game minh châu 2
CHAP 67:

“Cạch” .. tôi dựng xe xuống ngay trước cổng nhà sách Minh Tâm nằm ngay trên đường Lê Hồng Phong, em chạy tòn ten vào trước, còn tôi thì từ từ rảo bước theo sau.!
-“Làm gì chạy zữ ik her..”—tôi nói ý ới theo…
Em vẫn chạy, ngó bên ngày nhìn bên kia…mái tóc bồng bềnh nhấp nhô theo từng nhịp của bước chân em..lí lắc… người thì nhỏ nhắn mà loắt choắt ghê..! Yêu vô cùng…
Nhà sách giữa trưa nên vắng hoe, nhân viên thì mặt buồn xo..ngáp ngắn ngáp dài..! Thấy hai đứa học sinh đi vào..thắm thiết…thế là tỉnh ngủ, dõi mắt nhìn theo..xì xầm xì xầm..! Ghét thật chứ…
Vào nhà sách mà cứ người này nhìn người kia nhìn..ngại như vậy ai mà lựa đồ cho được chứ…!
-“Thôi kệ, mình cũng đâu có biết lựa zì đâu..”—tôi thầm nghĩ…
Bước wa từng ngóc ngách, từng kệ sách, giá đồ trong tiệm…tôi thì hầu hết là đi hóng mấy cái thứ hay vật lạ trong đó thôi…còn cái vấn đề chính là đi mua dụng cụ làm báo tường kia thì tôi phải để cho em làm thôi…hề hề…
-“Nè! Ông kia…! Sao không lo mà lựa đồ đi hả..đứng đó lục lọi cái zì vậy trời”--- em cáu gắt..la ó chóe cả một góc phòng… may mà cái góc đó chỉ có tôi…! Hì…
Nghe thấy vậy, tôi liền giương đôi mắt long lanh wa nhìn em…!
-“Hở…”
Mặt em bỗng nhăn lại rồi nỡ một nụ cười bất đắc dĩ…
-“trời đất…hết nói nỗi cái ông này..đi lựa đồ lẹ rồi về làm coi…”
-“rồi, biết rồi…mà H đâu biết lựa cái zì đâu mà lựa…”
-“Tìm lẹ đi rồi về..”---em càu nhàu… 
Thế thì tôi cũng đành đồng ý, dạo dạo theo bước em rùi cuối cùng cũng mua được một vài thứ rồi trở về ..!
-“Hai cái đứa khỉ gió này đi đâu giờ mới về vậy hả”--- nhỏ Như nạt nộ khi thấy tụi tôi trở về trong nụ cười “cầu hòa”…
-“Hehe…thì tại nhà sách Dục Thanh đóng cửa nên tui với nhỏ Vi đi xa xa tí á mà..”…-- tôi ngụy biện…
Phát giác được ánh lườm từ em..tôi nháy mắt cầu hòa…!
Dường như cũng hiểu ý và thông cảm cho tôi…em bước thẳng vào lớp…đi ngang wa nhỏ Như cười 1 cái…! 
-“Rồi..yên ổn…Phù…”--- tôi thầm nghĩ trong sung sướng khi chưa kịp nhìn thấy đống đồ lộn xộn phía sau…!
-“Ặc..” 
Than thì than chứ cũng phải cúi xuống lượm lặt từng cái mà đem vào trong lớp…chứ ai đời lại để cho em xách vào…hehe…!
Một hồi thì cũng xong…ban cán sự đoàn đội gì đó họp bàn..thiết kế mẫu báo tường…còn tôi cùng vài đừa khác đùa giỡn..rượt đuỗi nhau rần rần trong lớp…!
-“Hey…sao ngồi đây buồn vậy ku..!”..--- tôi bước ra phía trước thì thấy ku Huy ù ngồi “đếm lá vàng rơi..”.. 
Nhìn thấy tôi..nó cười xuề xòa rồi lại tiếp tục màn “tự kĩ” của nó…
-“Có gì đâu ông..!”
-“Her…ko có gì sao buồn hiu zị…”--- tôi gặng hỏi…
Chậc…hai thằng ngồi suy nghĩ một hồi…!
-“Ngồi hóng gió chứ làm zì đâu..”—thằng Huy ù cười…!
-“Chậc..xạo xạo..ko wa mắt được tui đâu…thích nhỏ nào phải không..!”--- tôi cười đắc chí
Nó way sang tôi..cười ngại ngại…nhưng lại cố tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra…
-“Làm gì có ông..ông tào lao…”
-“Hờ…có thì nói ra..để tui còn giúp đỡ cho…gì chứ mai mối tui tài lắm à…”
-“Nhỏ này ông không giúp được đâu…!”---Huy ù cứ khăng khăng…
Rồi…giấu cái đầu mà cũng để lòi cái đui… thằng này thiệt tình…
Tôi nở nụ cười đắc thắng…
-“hé hé…vậy là có để ý nhỏ nào phải không…nói tui nghe coi..”
-“Ờ…thì…mà nói chung là ông không giúp được đâu…tui chắc chắn luôn á..”
-“Ko nói sao biết…”
Thằng khỉ gió này sao nó xem thường mình zữ ta… dù là ai thì cũng ráng giúp cho bạn bè xíu chớ…!
Lúc này không hiểu sao tôi lại nghĩ đơn giản như vậy…thật sự là wa’ đơn giản…chẳng giống tôi chút nào…! Thôi…kệ…đi vào lớp làm việc trước cái đã…
-“Nhớ đó..không nói thì thôi à nghen..”
Tôi đứng dậy..phủi phủi đít quần roài đi thẳng vào lớp…!
-“Rồi nè…vào vẽ đi H…”
Nhỏ Như gọi tôi ơi ới ra hiệu…
-“Rồi..tới ngay…”
Tôi co giò lên đi một mạch đến ngay bàn có em…ngồi xuống cạnh đồ…quay sang em cười…
Em phớt lờ đi..quay mặt sang hướng khác..mặt phụng phịu… như đang thầm nói sang tai tôi…
-“Đồ khùng…!”
Kệ…tôi cười xuề xòe roài bắt tay vào công việc…!
Nhóm chúng tôi làm việc… còn tụi kia lên xem..tranh thủ quậy phá rồi tám chuyện chút đỉnh.. May mắn là em cũng đang làm việc chung với tôi chứ không tôi cũng làm thí làm đại rùi chạy ra nói chuyện với em rồi..hehe..!
Ban đầu em ngồi chăm chú từng nét bút chì của tôi vờn trên miếng giấy cứng kia…từng đường ..từng đường một..! Chập sau thì mảng phát họa đã xong..em cùng mấy nhỏ con gái pha màu..chuẩn bị trang trí…! Có thể nói là khung cửa sổ bên bồn hoa đã dần dần hiện lên -- chủ đề báo tường của lớp tôi…đại khái là thế…
-“Uầy…xong một nữa roài…giờ mình giải lao tí đi…!”
Tôi đưa ra ý kiến…
-“Uhm..cũng được..giờ giải lao một chút rồi ăn tiếp…!”—nhỏ Như đồng ý… và tất nhiên mấy đứa khác cũng đồng ý…làm việc mệt wa’ rùi mà…!
-“Uhm..giờ đi mua gì ăn đi haz..”---thằng khỉ già Tuấn nó đến lớp từ lúc nào vậy ta…! Nó phát biểu…
Tôi thì một mặt ngạc nhiên nó đến từ khi nào…một mặt thì khoái chí với cái đề án đồ ăn của nó…thế là tôi quên ngay mọi chuyện…
-“Ok..giờ mình đi mua cái gì ăn cho đã đi..rùi lát về làm tiếp..cũng gần xong rồi mà..”
-“Vi…muốn ăn gì hok..?”--- Tôi nhìn sang em hỏi tiếp…
Em ngước mặt lên..ngơ ngác một vài giây…rồi nở nụ cười…
-“Gì cũng được…”
Bổng nhiên gần đó…cả đám nó bị ho lao khẩn cấp hay sao ấy chứ…đứa nào cũng ho sụ sụ ..!
-“E hèm..sao hok ai hỏi mình hết zị ta…”--- nhỏ Thơ đá đểu… nhỏ Thơ này học lớp tôi…vẽ đẹp lắm nên nó được đóng vai trò trang trí họa tiết cho bài báo tường của lớp…
-“Ờ..ờ ờ ờ ờ ờ ờ ờ…..ờ ờ…”--- cả đám nó đồng thanh ờ lên như đại dịch “ờ..”..
-“Đâu có…tại thấy nhỏ Vi trước nên hỏi trước zị á mà…từ từ cũng tới mấy người mà…hehe..”---tôi cười trừ với tài ngụy biện hiếm có của mình…
-“Phải hôn đó ..”--- nhỏ Hòa xen vào… mắt hấp háy…
Thầm ức chế trước cái hội này…thế là tôi với thằng Tuấn liền khoác vai nhau…anh em hỗ trợ lúc khó khăn cấp bách…
-“rồi…vậy giờ tui với thằng Tuấn đi mua bánh tráng mắm ruốt về ăn…còn mấy người thích mua gì thì cứ ra căn tin mua đi… Ok”…---tôi đề nghị…
Rồi…hai thằng lấy mũ nón rùi đi ngay ra sân sau…vác xe chạy đến quán bánh tráng chỗ Ngã ba tam biên…nơi định cư của lớp tôi trong mỗi lần tụ họp…
-“Dạ cho con 60 cuốn bánh tráng dẽo…”--- tôi “phán”…
“Bộp”  …thằng Tuấn bố ngay vào đầu tôi một cái rõ đau…
-“Mày mua cho cả trường ăn luôn hay sao zị…”—nó càu nhàu…
Tôi nhăn mày nhíu mặt…suy nghĩ một hồi… đếm wa đếm lại thì cũng khoảng 15 đứa cơ mà…
-“Thì mua cho tụi nó ăn luôn đó…”
-“Mua ít thôi…mua cho cố..lát ăn không hết bỏ uổng…”
Thấy cũng đúng…thà thèm còn hơn bỏ mứa…! Tôi liền chồm người lên..đính chính lại
-“Dạ thôi..! cô lấy cho con khoảng 50 cuốn thôi…” 
-“Lạy mày…”--- nó thở dài..bó tay…
Tôi quay sang cười xuề xòa rồi hai thằng ra xe tán dóc…chờ cô làm bánh xong…!
Cũng khoảng đâu 10p sau…!
-“Bánh xong rồi nè hai đứa…”--- cô chủ ý ới gọi ra…
Tôi nhảy xuống xe..chạy thẳng vào wan’…
-“Nhiu vậy cô..!”—tay thò vào túi…moi moi…!
-“1 cuốn 3k…50 cuốn 150k con…”
Moi tiền ra…đếm đếm…ối đệt…có 137k…! Nãy có 200k mà mua dụng cụ hết tiền…quên nhận lại lương…! Ê chề quay mặt ra cầu cứu thằng tuấn…
-“Ê có 20k đó hok mày..”
-“Ò..có nè..!”
May thật…nó không đem là xong luôn…không lẽ lại kêu bỏ bớt bánh ra…quê chết…!
Đưa tiền xong cầm bị bánh…tranh thủ xin miếng mắm ruốt thêm luôn…bởi vì tôi biết là trước sau gì ở trường..tụi nó cũng chạy ra căn tin mua ổi của thím Yến cho xem…! Ổi mà chấm mắm ruốt Phan Thiết thì ngon hết sảy… ( Viết đến đây thì Enzim Amilaza nó hoạt động mạnh wa’… TDTT phát… ực ực ực ực…hề hề…)
“Kịch…”—thằng Tuấn dung xe xuống gốc cây dừa phía sân sau… Tôi chạy ào ào vào lớp…trên tay cầm theo bịch bánh tráng…
Trước sự ngỡ ngàng của tụi nó…tôi đứng cười huềnh huệch… (like a tự kĩ boy)…!
-“Gì Hùng…! Ông mua nhiu đây bánh tráng á hả…”--- nhỏ Như ngạc nhiên…há hốc mồm…!
-“Đó..tao nói nhiều mà không chịu nghe…”—thằng Tuấn được dịp…
-“Kệ đi..lỡ mua rồi…mà nhiu đây ít à mà..”
-“Ít với ông thì được..”—ku Huy ù chen vào…
Đặt bị bánh xuống… chạy tới chỗ em đang ngồi ngấu nghiến ăn ổi…! Tôi bốc miếng..cho vào miệng…nhai nhóp nhép..ỗi ngọt ngọt chua chua…giòn giòn..ngon ơi là ngon…hehe!
Đang thưởng thức…thì tôi cạ cạ tay vào vai em…!
-“Sang ăn bánh tráng…”
Em ngước nhìn sang tôi..cười mỉm rồi gật gật…! Bước ra khỏi chỗ ngồi…rồi cầm chai trà xanh đặt lên bàn..ngay trước mắt tôi… Xong rồi im lặng đi đến chỗ tụi kia…cười nói vui vẻ…để lại nơi đây mình tôi…” đứng hình..”…
-“Em..mua trà xanh cho mình…kìa…”--- tôi ngạc nhiên trong sung sướng…không thể nào vui hơn được nữa…
Từ từ cầm lấy thân chai trà xanh…từng hơi lạnh lan tỏa sang từng kẽ da…lan đến lòng mình… cảm nhận từng nét..từng nét một…
Nở một nụ cười tươi rói..bước sang bên kia ăn bánh tráng..và không quên kèm theo bị ỗi…!
Cả đám nó bâu lại ăn uống như là một lũ chết đói…! Trong đó có tôi và thằng Tuấn có lẽ là bị bỏ đói lâu năm nhất…! Hai thằng ăn ngấu nghiến…ăn từ bánh tráng sang ỗi..sang xoài…rồi wa luôn cả bánh tráng trộn…
Còn tôi thì tuy ăn nhưng không quên chai trà xanh của em dành cho tôi… tôi nhìn sang em cười mỉm chi…thầm cảm ơn…! Nhưng mà em nhìn thấy rùi cũng lơ đi chỗ khác…miệng nhoẻn cười…!
-“Ghai tinh ghê chưa….!”—tôi thầm mắng yêu thiên thần bé nhỏ của tôi…hè hè…!
E hèm…lại một giọng ho nữa trong lúc ăn lại vang lên..
-“Hai anh chị đá mắt đưa tình wai` á nhaz..”
Nhỏ Hòa lên tiếng cười khảy…thế là kéo theo cả tràng cười của tui kia…!
-“Có gì đâu con quỷ…”---em đánh vào vai nhỏ Hòa cái…
Còn tôi thì lườm lườm nó phát…” Hòa nhaz Hòa…”
-“Gì nữa pa…”
Thế rồi cả đám cười phá lên…! Phá tan bầu không khí toàn tiếng “nhóp nhép” lúc nãy…!
Tôi xơi liền một giây 8 9 cuốn…! Ngán tràn họng… bước ra khỏi cuộc “tàn sát sinh tồn”…tôi tiến lai phía bục giảng…ngồi phịch xuống ngồi nhâm nhi chai trà xanh em mua cho…!
Rồi em cũng rời khỏi cuộc chiến…bước ra ngoài…cầm khăn giấy lau miệng…!
Thấy thế..tôi liền phóng tới…!
-“Cho xin miếng luôn đi Vi…!”---tôi kiếm cớ để được nói chuyện với em
Em nhìn sang tôi..cười mỉm…đáng yêu vô cùng ánh mắt ấy…khuôn mặt ấy…rạng rỡ biết dường nào khi ánh chiều tà đang dần buông xuống…cảnh vật xung quanh như ủy mị lại… nữ tính vô cùng…! …MY DARLING…
Tải về: ảnh gái xinh không chịu nổi
[ ↑ ] Lên đầu trang