Xe bon bon trên tuyến đường từ trường Chuyên sang trạm trường Phan Bội Châu…đâu đó là tiếng cười nói rôm rả…trong đó có nói chuyện của bộ tam N1…”Lĩnh Hùng Phúc…”… Bộ tam ăn ý trong bóng rỗ thôi…hehe…tại vì tập chung quài mà…! Kettttt…xe thắng lại tại trạm cổng sau Phan Bội Châu…”xịch….xịch…xiiiiii..”---tiếng cửa mở… vọng vào tiếp la oi ói…của mấy đứa dành chỗ…như chúng tôi…! Nhưng mà khá xui xẻo…trạm bên Chuyên trước trạm Phan Bội Châu nên hầu như ghế đều bị bọn tôi dành hết rồi..! Thế là tụi PBC tập trung..dồn vào cửa dưới…tôi bị đè cho muốn bẹp dí… -“Ý…ku này là ku Hùng…em trai Lĩnh phải không..!”--- anh nào thốt lên… như nhận ra người quen không bằng… Tôi nở nụ cười chào hỏi…mà nhìn anh này quen quen…thấy ở đâu rồi ta… Anh Lĩnh cười… -“Ừ…Sao zị Long..” Hình như anh Long này là bạn học chung cấp 2 với anh Lĩnh ở trên quê tôi… đang nhìn chằm chằm vào tôi…cười mỉm… -“Chà…đúng ghê chớ..”--- chậc chậc… Tôi nhìn thấy anh Long này quen thật chớ…nhưng mà nghĩ quài không ra…không biết là đã gặp ở đâu rồi ta… -“mấy đứa lớp tui nhắc thằng ku này quài à…nghe tên thì tui cũng nhớ mang máng rồi…mà cũng không dám nói…giờ thì đúng rồi..”---anh Long nhìn anh Lĩnh nói… Tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác…biết là tôi cũng có chút tiếng tăm từ năm cấp 2 (nỡ mũi…)…mà cũng không có nghĩ là đến mức này…với lại…đàn anh đàn chị thì biết tôi bằng cách nào…@@!..Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.. -“Sao Long…em trai tui đó…Hùng đó…!”—anh Lĩnh gật đầu… Anh Long nở nụ cười xong nhìn sang tôi… -“Hùng hả em..!”--- anh ngẩng mặt lên khỏi chiếc nón kết…tôi nhìn chằm chằm vào mắt ảnh… -“dạ..”---tôi cúi đầu… -“Hehe…hok có gì đâu..đính chính vậy á mà..”--- haha…ảnh cười phá lên.. Hơ…dễ điên chưa…ức chế nhất là mấy cái vụ ấp mở này… -“Hơ…giỡn mặt hả mạy…”--- anh Lĩnh lườm “bác” Long hỏi… Anh Phúc ngồi đó cũng được dịp cười phá lên…anh Long thì cứ đứng lắc đầu “không có gì đâu..” rồi nở nụ cười khó hiểu… “Rốt cuộc là có chuyện gì..”—tôi ngơ ngác như chưa từng ngơ ngác… Rồi những tiếng nói chuyện rôm rã…những tiếng cười rộn rang giữa những buổi trưa hè oi bức như phá tan đi cái mệt… nhưng trong lòng tôi vẫn âm ỉ nỗi buồn từ em…! Không gì có thể làm nguôi nó được… trừ em..! Xe đã đến trạm “Bưu Điện Phú Long..” -“Cho xuống đê chú ơi..!”--- tôi la lên… Xe chợt thắng lại đột ngột…tôi như muốn nhào người về phía trước… Cửa từ từ mở ra…tôi và anh Lĩnh cùng một số người nữa bước xuống xe… -“Ủa…anh Long hồi nãy là ai mà em thấy wen wen vậy Lĩnh…”---tôi ngạc nhiên giương mắt hỏi anh Lĩnh khi đang rảo bước trên đường về nhà cô 6… -“À…” anh lĩnh chợt cười… Rồi lại gãi đầu…tiếp tục câu chuyện.. -“Thằng đó là thằng hồi đó hay xuống xóm Hùng đá banh đó…lúc đó lớp Lĩnh xuống đá banh với xóm Hùng..có Hùng đó…” Tôi lờ mờ chợt nhận ra…à..đúng rồi…lúc đá banh ăn tiền với xóm trên…hèn chi cũng nhớ mang máng…! Với lại lúc đá banh với lớp a Lĩnh…thì cha Long cũng không để ấn tượng trong tôi mấy…! Thật sự thì trong trận đó tôi chỉ ấn tượng anh Thiện ( chuyên Sinh..cũng là bạn cấp 2 với anh Lĩnh --- cũng dân Phú Long luôn..)… làm cho tôi phải đảo điên…luẩn quẩn quanh khu vực giữa sân…rồi làm tôi khốn đốn với khu vực gần cầu môn phe ..quả thật là mệt! Hồi đó tôi là chân sút chính của xóm mà..hehe…! Đá từ 2h trưa đến tối 7h…không ngừng nghĩ…rốt cuộc hòa vì trời tối quá..! Sau 2 năm không gặp thì hầu như ai cũng lớn hết …chẳng nhớ nỗi đó là cái hình ảnh lóc nhóc thời xưa…! Tôi gật gật đầu… -“À…em nhớ mang máng rồi..hề hề..”--- tôi cười..rão bước một nhanh hơn đến nhà anh Lĩnh… Đến trước cửa nhà a Lĩnh thì thấy ba tôi đứng đợi ngay trước nhà…! -“Em về nha Lĩnh..”---tôi chào Anh Lĩnh chào ba tôi xong quay sang tôi gật đầu…nhướn mắt lên tỏ vẽ nhắc nhở… -“Chìu nhớ đi tập đó nha Hùng..!” -“OK..biết rồi..”… Ba tôi quẹo xe ra về… -“Ủa chiều tập gì vậy con?”---ba tôi hỏi… -“Dạ…thì chìu nay đi tập bóng rổ cho hội khỏe phù đổng sắp tới đó mà..”---tôi nói vu vơ… Tôi sực nhớ ra rồi lại tiếp tục nói… -“À…chiều nay 1h30 ba chở con xuống thư viện con đọc sách chút…rồi con ra tập bóng rổ..xong tối con đi học thêm Toán thầy Đức luôn..”---đọc sách trá hình trong thư viện == -“Rồi..” Ba tôi khẽ gật đầu rồi chạy thẳng về nhà..! Một buổi trưa của tôi khẽ trôi qua như bao buổi trưa nắng khác…ăn cơm..rồi ngủ…trong tiếng quạt gió quay vù vù hết công suất…! Đang say giấc nồng trong những luồng gió mát…chợt… -“Hùng…2h rồi kìa…”—ba lay lay chân tôi.. Ậm ừ ngồi dậy…lấy tay vướt trán ướt đẫm mồ hôi…gió thì mát mà sao mồ hôi túa ra nhiều zữ thế nhỉ… Bước từng bước ra nhà sau rữa mặt trong cơn ngái ngủ… tôi xối nước ào ào như tắm…cuối cùng cũng tỉnh…! Tiến vào lại trong nhà thay bộ quần áo ra…khoác bộ đồ lửng vào..chiều nay có chiến dịch tập bóng rỗ với khối nên ăn mặt cho nó mát mẻ tí… -“rồi ba..”---tôi ngồi lên xe… Ổn định tất cả mọi thứ…ba tôi nổ máy xe chạy một mạch đến thư viện…!... Nhìn vào thư viện chẳng thấy bóng dáng chiếc xe nào…biết là thằng Hùng Anh nó chưa đến…cho nên thong thả xíu… -“Thôi ba về đi…! Tối có anh Lĩnh ghé chở con về rồi..”---tôi nói… -“Uhm…mà dặn anh Lĩnh chưa..” -“Dạ rồi..”---tôi gật gù… -“Ok..vậy ba về…” Ba tôi quay đầu xe rồi chạy một mạch về…! Còn tôi lại lẫn thẫn từng bước…bước vào những kế hoạch của buổi chiều nay…. -“Dạ anh mở cho em máy 15…”---tôi gọi ý ới ra ngoài trước khi đã bật xong máy…ổn định chỗ ngồi… Màn hình Destop vừa sáng lên là tôi click vào yahoo một cách nhanh chóng… “ketnoithegioi2003..”….”cạch cạch cạch cạch…”….”hungdeptrai”…”cạch cạch cạch cạch..”…Enter… Khi mà nick tôi vừa hiện lên…một list nick yahoo dài dằng dặc…CTRL + F… chợt bất ngờ trong vui sướng khi thấy nick “new life without you “ sáng đèn… -“À há…em đây rồi..”—tôi mừng rỡ… “BUZZ..”--- tôi la thất thanh trong khung chat của em… -“?...”---em trả lời… -“Đang làm gì á..” -“Đang chơi game..” -“Au hả?..” -“Uhm..”… Chợt nhớ ra lần trước rằng mình có hẹn với em nhảy au…mà quên béng đi mất…”Cơ hội đến rồi..”---tôi cười khảy…đây cũng là dịp để làm lành với em… -“Ê…cho Hùng nhảy chung với được hok…H cũng muốn chơi..”---hehe.. tôi nài nỉ… -“nhảy được không đó…?”---có lẽ em đang nghi ngờ… -“được mà..” Thật tình thì tôi cũng có chơi qua rồi…nhảy xịn thì không xịn lắm…nhưng mà nếu nhãy được thì chắc cũng không đến nỗi…hehe.. -“Ok…vài HN 405 room…thì tui mời…” -“Ok…” Login vào cái account của thằng bạn… nó cày đã…nạp card đã rồi nó quăng qua cho tôi…-thằng không biết chơi Au… Lọ mọ một hồi thì tôi cũng kiếm được cái chỗ mà vào phòng của em… em khóa các slot kia lại hết…chỉ còn tôi với em mà thôi… -“Sao không mở ra nhảy cho zui…”---tôi hỏi.. -“Không thích..”---lại cái bộ mặt phụng phịu… tôi đoán chắc là như vậy mà… -“Uhm..sao cũng được…hehe..”--- tôi đang rất thể hiện cho em biết là tôi đang vui…không sao đâu… -“Giờ muốn nhảy nhạc nào…?” -“Sao cũng được…” Một hồi thì em chọn cái nhạc cao nhất…hình như tôi nhớ không nhầm là Gee 196 hay sao đó…@@!... -“Gì…gì zữ ik…ai nhãy cho nỗi..”---tôi thốt lên.. -“Kệ…nhảy đi..” -“Rồi…zô luôn…”… Star…bắt đầu…nhạc lên là thấy ớn rồi…tôi nhảy ở ngoài thì còn thấy dễ chứ nhảy bằng “ngón tay” mà sao tôi thấy khó vô cùng… Tôi cố gắng theo em đến “7 nút..”…sau đó là cứ miss mà tang… -“Sax…khó quá…”… Bó tay rồi…tôi ngồi nghe nhạc mà nhìn em nhảy thôi… nhân vật của em mang váy ngắn…áo cột dây…sexy đến thế là cùng…! Ngồi nhìn em nhảy…chắc là hứng thú lắm…tôi nở một nụ cười…như đồng cảm cùng em… Đang ngồi nghe nhạc một hồi thì tôi hỏi… -“Nè…sao sáng lại giận vậy..”… -“Thôi..đừng giận nữa nha…có gì nói H nghe..rồi H giải thích cho…”… -“Nhaz…nhaz…”… Nhạc kết thúc…em không Miss cái nào…còn Finish nữa…tôi chợt giật mình…tay nhỏ xíu ..ngắn củn mà nhảy ghê vậy… Đột nhiên… -“Nhảy không lo nhảy mà nói gì đâu không zị her..”--- em dùng dằng.. -“Her…thì nhảy không được nên nói cho nó đỡ buồn mà..”---tôi cười hì hì… -“Giói quá…” Em chịu nói nhiều với tôi như vậy chắc là cũng đã nguôi giận phần nào roài thì phải…thừa cơ tôi xông lên liền… -“Thui Vi đừng giận H nữa nhaz…có gì nói H nghe nè..” Đang ngồi chat với em khí thế thì…”bộp”…thằng Hùng Anh đập tay lên vai tôi… -“đã quá hả mày…chat với gái…giành máy xịn nhất của tao…”—nó lườm tôi… -“hehe…thôi ngồi kế bên đỡ đi…”---tôi xùy xùy… Tiếp tục nhìn lại màn hình tiếp tục chat với em..thì thấy… -“Không biết…ai kiu..” -“Muốn biết tui sao thì tự mà cảm nhận đi chớ…đợi tui nói ra nữa hả..” Em nói một tràng… -“Uhm..H hỉu rồi…mai H gặp Vi nói chuyện sau haz..”---tôi nói… Em ậm ừ qua loa chuyện rồi tiếp tục nhảy với tôi… trong lúc nhảy thì tôi với em có tám biết bao nhiêu là chuyện..trên trời…dưới đất…! Có lẽ nhạc vào nên tinh thần em nó đỡ hơn chút xíu rồi…! May thật..! Hai đứa ngồi nói chuyện với nhau qua game một hồi thì… -“Hùng…4h..”---thằng Hùng Anh đập vào vai tôi…báo hiệu tôi đến giờ tập bóng rỗ. -“Uhm…biết rồi…”--- tôi gật gật… Nhìn lại màn hình…tạm biệt em cái đã… -“Thui Vi chơi ik…giờ H phải đi tập bóng rỗ rồi..!” -“Uhm…đi đi..!”… -“Hơ…vậy thôi á hả..!”---tôi cười khảy… -“Hơ…chứ muốn gì nữa…” -“Thì hok nói gì hả..”—tôi đang gợi ý cho em… -“Không có…dẹp..!”--- vẫn cái thái độ đó…tôi ghét ghê luôn… -“Uhm..thui..H đi đây…!”—tôi buông xuôi rồi… -“Uhm..!”… Tôi chào em một hồi sau thì cũng xong…nhưng chưa out vội…tôi đang đợi một tín hiệu từ em…!... Một hồi sau… “BUZZ….đi cẩn thận..”---em BUZZ sang… Không uổng công tôi ngồi đợi…hạnh phúc trào dâng…tôi cười tủm tỉm… -“hehe…thanks nhaz…biết mà..thui H đi nhaz…mai gặp nha Vi..”---tôi tạm biệt em trong sung sướng… -“Biết rồi…đi đi..ble…”--- khuôn mặt phụng phịu ấy tôi không nhìn thấy nhưng cũng cảm giác được nó đang iu như thế nào… Sign out cái yahoo mà lòng đầy ray rứt…ra tính tiền rồi tót ra xe thằng Hùng Anh…chạy một mạch ra nhà thi đấu…! Nắng gắt…hương gió biển nồng nàn thơm ngát mùi quê hương…tràn ngập nơi đây…khi tôi đặt tay viết lên những dòng này… Really…Miss U…!... -“Cái thằng ku kia…giờ này mới ra là sao…!”-anh Phúc mập nhìn tôi…quát… -“Dạ…hehe..em học giờ này mới ra mà..”—tôi ngụy biện..gãi đầu… -“Vô lẹ đi ku..”---anh Lĩnh đứng cầm trái bóng nói… -“Ok đại ca..”--- tôi nhảy xuống xe chạy vào trước…thằng Hùng Anh ra sau… nó cũng rãnh rỗi nên theo tôi ra đây chơi luôn… Hôm nay có xuất hiện thêm các tay to 12N1 nữa…nghe đâu khối N1 là khối quậy nhất trường cơ mà…! Từ từ rồi cũng được thỉnh giáo… Cả đám quần nhau một hồi mệt tơi tả…tôi khát thè lưỡi… mồ hôi nhể nhại…thằng Hùng Anh thì nó tập như chơi..chủ yếu là giữ “sạch sẽ” để lát nữa đi học…!. -“Ê ku…đi uống nước mía…”---mấy đại ca 12N1 gọi tôi… chính xác là đại ka Long…tay to nhất 12N1… chủ chốt của đội bóng khối tôi… -“Thôi anh..giờ em đi học…tụi anh đi đi..”--- tôi nói… -“Á đùa… tụi luôn…em Lĩnh ngon hề..”---anh Thịnh cười tít mắt… vị này là tay to nhì 12N1…== -“Dạ đâu có…hề hề..!” Tôi cười…gãi gãi đầu rồi quay sang thằng Hùng Anh… -“Đi học mày..!” -“Uhm…đi..” Nó quay lưng vào lấy xe…còn tôi chạy ra trước cổng mua chai trà xanh uống… --- hình như tôi mắc bệnh ghiền trà xanh thì phải… (sau này bị em la quá mới bỏ…. hehe..) Đang đứng tu ừng ực thì mấy anh lớn chạy ra…chào tôi tíu tít… -“Lĩnh…tối nhớ đón em nhaz..!”---tôi nhắc -“Ok ku..”--- rồi ảnh lái một mạch đi theo đoàn… Lát sau thì thằng Hùng Anh ra… -“Giờ mày định mang cái thân xác mày tả tơi vậy vào học luôn à..”—nó nhìn tôi…vẻ “gớm ghiếc”… -“Ơ hay…có sao đâu…ướt tí đi gió nó khô mà..”---tôi cười… -“Ò…mày thì giỏi lắm..” Tôi cười khảy rồi leo ra phía sau lưng của nó ngồi…vu vơ với chai trà xanh trong tay…hứng từng ngọt gió mát của buổi xế tà… Nó đạp một hơi đến nhà thầy Đức…. chợt giật mình khi thấy đầu hẻm trống que…trống quắc… -“chết mẹ..vào học rồi mày ơi..!”---tôi giật mình… -“Hơ…lẹ vậy..” Thế là 2 thằng cong chân dắt xe vào nhà thầy…len lẻn vào phía cuối ngồi..sát mép cửa… hóng thầy giảng bài…!... Rồi…ổn định…!...tôi bắt đầu lấy sách vở ra rồi..”mơ về nơi xa lắm..” như trong mọi tiết học khi tôi cảm thấy mệt mỏi…! Mặc dù tôi vẫn chép bài đầy đủ…vẫn hiểu bài… nhưng mà tôi vẫn mang tiếng là lơ là trong học tập…chẳng hiểu tại sao…!...Kệ... Tôi với nó ngồi vừa học vừa nói chuyện râm ran thì cũng hết một tiếng rưỡi đồng hồ…một cách nhanh chóng..!... -“Tao về trước…anh tao chờ..”---tôi mang cặp vào vai…chạy tót ra cổng.. -“Ok…mai gặp…”---nó í ới theo… Ra khỏi cỗng thì thấy anh Lĩnh đứng chờ từ khi nào… mừng rỡ vì không phải đợi… -“Đến lâu chưa Lĩnh…”---tôi cười hỏi… -“Mới đến à…” Thế là tôi leo lên chiếc xe 50cc của anh Lĩnh…bon bon trên đường về… -“Nãy đi chơi vui hok Lĩnh…mấy ảnh có nói gì về em hok..?”--- tôi ngồi sau hỏi lên…dồn dập… -“Uhm thì cũng vui… mấy ông này biết H từ lâu rồi mà..?”—anh Lĩnh hỏi ngc lại tôi… -“Là sao…mới gặp hồi chìu mà..!”. -“Chẳng biết…nghe mấy ổng nói…” -“Là sao ta..” -“Ku có làm gì mà mang tội ko đó…dạo này nhiều người hỏi thăm Hùng với Lĩnh lắm đó nhaz..”---ảnh cười cười… -“Làm gì có…em là hiền nhất rồi..”---tôi cười khảy… -“Ghê… mà mấy đứa con gái lớp Lĩnh nói Hùng giống anh Hùng..?” -“anh Hùng nào…?”---tôi ngạc nhiên… -“Anh Hùng mới ra trường năm nay…ổng đẹp trai…lớp trưởng lớp 13N1 đó…học giỏi lắm..chơi bóng rỗ cũng hay nữa…mà gái theo ổng đàn đàn…đào hoa lắm…haha..”---ổng cười khoái chí… -“Ủa vậy em đâu có cái gì đâu mà giống ổng..!”--- tôi hỏi… -“Chắc là mặt giống..!”---ông Lĩnh ậm ừ… Tôi cũng thế…chẳng hỏi gì nhiều nữa… ngồi im trên xe ngẫm nghĩ lại những việc hôm nay xảy ra giữa tôi với em…thoáng buồn rồi chợt vui…hehe…em là vậy đó…giận có lúc…rồi lại vui tươi như mọi ngày…! Ngước mặt lên nhìn trăng…hít từng cơn gió lạnh…mang thoang thoảng hương cỏ non ven đường… từng giọt sương đọng lại đâu đó trên cánh tay tôi…! Lau nhẹ… rồi bỗng ôm chiếc cặp…chặt cứng…để tận hưởng cảm giác…như đang có em bên cạnh…!... ANH YÊU EM NHIỀU LẮM…MY DARLING…
CHAP 63:
Hôm sau vẫn lại là một ngày bình thường như bao ngày khác. Tôi ậm ừ, trằn trọc trở mình trong chiếc chăn ấm áp kia..mãi một lúc sau mới có đủ can đãm để bước ra ngoài..làm vệ sinh cá nhân. Một ngày của tôi là thế, luôn bắt đầu như vậy…trừ khi có một trường hợp nào đó…em khiến tôi có đủ sức mạnh để vươn dậy ngay lập tức.. Mẹ tôi ở ngoài nói vọng vào..giọng khiển trách -Hùng! Lẹ đi con, hôm nay em nó trực nhật.. -Dạ con biết rồi Tôi dụi dụi mắt..đi thẳng ra nhà sau trong khuôn mặt đầy vẻ luyến tiếc Lục lọi, loay hoay một hồi sau thì cũng xong. Khi tôi đã đủ tĩnh táo rồi thì làm gì cũng lẹ. Cũng may mắn thật, đúng là mất cái này được cái kia. -Rồi, đi ba Tôi ngồi lên yên sau và bắt đầu thúc giục Rồi ba tôi cũng đề ga, chạy một mạch đến trường. -Con vào trường ăn đỡ, hôm nay em trực nên ba phải chở nó đi sớm. Ba tôi nói và tôi cũng đồng ý ngay thôi. -Dạ, sao cũng được. Xe dừng bánh, tôi bước xuống xe xong quay lại xin tiền ba, bye thằng ku em với ba rồi từ từ tiến vào trường. Hiên ngang như mọi ngày, tôi luôn tự tin trong bộ đồng phục quần xanh lá áo sơ my láng coong…quần áo gọn gang… Ra về sao thì tôi không biết, nhưng một khi bắt đầu thì tôi phải luôn gọn gang… Đang nghĩnh mặt lên trời tiến vào trường… -Hey…ai giống nhỏ Thơ vậy ta.. Thôi thầm giật mình khi thấy bóng ai phía trước giống nhỏ bạn mình ghê… - À, đúng rồi… Chính xác là nhỏ rồi. Thế là lòng tò mò của tôi lại nỗi dậy, tôi muốn biết những gì mà nhỏ nói chuyện với em mấy bữa nay, tò mò quá đi mất…tôi quyết định chạy lên hỏi thữ xem sao -Hú, Thơ ơi Thơ.. Tôi gọi giật ngược… Chà..! Nhỏ này năm cấp 2 vẻ lất khất, mới lên cấp 3 sao mà nhìn chững chạc ra thế kia nhỉ, không biết có phải thật không… mà nhìn dáng vẻ cũng ra người lớn rồi…thướt tha trong bộ áo dài..bên chiếc martin hồng đầy..hình khỉ.. -Gì đó ông Hùng.. Nhỏ Thơ ngoái đầu lại nhìn tôi, mặt ngơ ngác.. -À không có gì.. lâu không gặp nên gọi lại nói chuyện chơi vậy thôi á mà Tôi cười khảy..ngụy biện. Nhưng có vẽ là một năm ngồi kế nhau trong năm lớp 9 cũng đủ làm cho nhỏ này hiểu phần nào hơi rõ rõ về tôi.. -Thôi ông..có chuyện gì…nhìn mặt ông tui nghi quá… - Nhỏ cười gian manh… -Hơ..sao bà luôn nghĩ xấu cho tui không vậy hả Thơ.. Tôi nheo mắt hỏi -Hơ..chớ ông có gì tốt đẹp đâu mà tui hông nghĩ xấu zị her…--- nhỏ cười khảy.. Giáng một câu trời giáng xuống đầu tôi rồi cười…nhỏ này luôn luôn thẳng thắng thái quá như zị….nhưng mà có cần nói huỵch toẹt ra trước mặt tôi như vậy đâu…! Tự tôi cũng cảm nhận được mà T__T -Xùy xùy… -- tôi cười buông xuôi… -Sao..có chuyện gì, nói tui nghe coi..—nhỏ Thơ cười hí hửng.. Thế là tôi đành phải ngậm ngùi vào thẳng câu chuyện dưới sự bắt bẻ của nhỏ Thơ.. -Uhm…thì…là.. -Nói đi, bày đặt ấp úng nữa… Nhỏ Thơ nhảy thẳng vào miệng tôi…tức chưa… -Thì ý tui muốn hỏi là mấy bữa giờ bà với nhỏ Vi nói gì mà cười khúc khích vậy… Tui hỏi câu không ra gì…! Chuyện của người ta mà khi không đi hỏi…nhưng mà không hiểu sao lúc đó tôi lại buông miệng nói như vậy… Bổng nhiên nhỏ Thơ cười phá lên…nhìn tôi với vẻ mặt soi mói..mắt nheo nheo… -Haha..thì ra là ông thích nhỏ Vi phải không.. Tôi cười cười với gương mặt ngại ngùng…vẻ đồng ý…-Uhm--- tôi gật nhẹ… -Uhm..thì bữa giờ tui với nhỏ Vi nói về ông chứ gì… Tôi chợt giật mình..quay sang nhìn nhỏ Thơ với ánh mắt ngơ ngác. -Thật à…nói gì ih…? Tôi nhìn nhỏ Thơ với ánh mắt tha thiết… -Uhm…thì tui nói với bà Vi là…ông Hùng này loi nhoi…lóc chóc…không đứng đắn…đàng hoàng… Tôi giật mình…nhảy tọt vào câu chuyện của nhỏ.. -Sax…cái gì…!--- tôi trợn mắt lên hỏi…--- không có chút nào nói tốt hả… trời đất… -Đâu có, thì tui nói zị thôi à…chứ tui cũng nói là ông cũng tốt..thích ai là thích tới cùng… Tôi thở dài…thôi kệ…vậy cũng được…ngẫm nghĩ lại thì nhỏ nói cũng đúng…mình cũng đâu có gì tốt đẹp đâu mà nói…hơ hơ… -Thôi…tui vào lớp đây...chưa ăn sáng nữa..!...—Tôi chào nhỏ Thơ…đi thẳng vào lớp.. -Uhm..hehe…--- quay lưng dắt xe ra bãi giữ xe còn ráng cười tôi với nụ cười châm chọc… Đoán chắc là đâu đó…em cũng đã biết được một số chuyện của tôi và con N rồi… Thở dài vào cái rồi leo lên lan can..bước vào lớp… -Ăn sáng không mày..-thằng Tuấn đứng trước cửa hỏi tôi… -Uhm…ủa mà sao m lên sớm vậy...- tôi ngạc nhiên…giương mắt hỏi… Nó cười cười…mắt liếc liếc vào đống chỗi với giỏ rác bên cạnh… -Hôm nay tao trực… Uhm..cũng đúng…hôm qua mình với thằng Hùng Anh trực rồi..hôm nay nó trực là phải rồi.. -Ok..đợi tao tí…! Tôi liền chạy vào mạch vào lớp…quăng cặp cái đụi rồi lại chạy trở ra… -xong..đi…! Tôi đập đập vai nó…hai thằng lửng thững bước ra cửa hàng huyền thoại…”thím Yến..” “Cạch”…hai thằng kéo ghế ra..ngồi vào bàn.. -Ăn gì?..tôi hỏi nó… -uhm…phở bò đi…! Tôi ngoái lưng lại phía sau.. -Cô Yến cho con tô phở...dĩa cơm chiên với hai chai coca… Gọi xong món tôi quay lại nhìn nó…vẫn chủ đề quen thuộc ngày nào… -Mày với nhỏ Nguyên sao rồi?... -Bình thường à mày ơi..! không biết ra sao đây nữa… Nó thở dài…và tôi cũng vậy… -Haiz…sao khổ quá…hai thằng mị tình…-- tôi buông câu…thế là hai thằng cười ha hả… -Mày còn đỡ…tao mới khổ nè…---thằng Tuấn than.. -Gì..! Mày mà khổ chắc tao cũng gần chết rồi… Tôi nhướng lông mày nhìn nó… -Tại nhỏ này hiền khô à, không biết gì đâu..nên tao cũng hơi lo…!--- nó cúi cúi mặt xuống… -Thôi kệ đi…tới đâu hay tới đó…yêu hết mình đi..lo gì..!—tôi cười khảy… -Ò..đúng á..tính quài cũng chẳng làm được gì…!—nó cười đồng ý… Rồi đồ ăn cũng đến..tôi với nó lau đũa..bắt đầu cắm cuối vào ăn..! Quán tồi tàn nhưng mà nấu ăn cũng ngon phết nhỉ…!—tôi cười… -Ủa mà mày ôn bài cho đợt thi chất lượng đầu năm này chưa..!--- nó nhìn tôi hỏi… Ngơ ngác một hồi… -Ủa gì mày..! chừng nào thi…sao tao không nghe ai nói gì hết vậy..! -À…! Thì tao hỏi vậy thôi…cũng gần rồi..sau đợt văn nghệ 20-11 nè..! -Xời…mày lo xa..văn nghệ chưa tính xong..! mà chắc thi cái đó cũng dễ à mà…!---tôi chủ quan…cười khảy… -Uhm…chắc lát nữa tụi nó phổ biến á… -Uhm… Tôi với nó lại cắm cúi vào bữa ăn sáng của mình… chợt…tôi thấy ai quen quen…đang tiến vào cùng chiếc martin ở bên hông phòng giám thị.… -ê mày…hình như nhỏ Nguyên kìa…!—tôi đập đập tay thằng Tuấn… -Đâu đâu..! đúng thật là…nghe cái tên thôi mà cũng xoắn hết cả lên…giống tôi ghê…hơ hơ.. -Kìa.. Tôi chỉ tay về hướng phòng giám thị… hình như là nhỏ Nguyên đang đi qua hướng của tụi tôi… -Kệ kệ…ăn đi m..!... nó cúi mặt xuống…hí hoái vào tô phở… Nó kệ thì kệ vậy chớ nó muốn nhìn nhỏ Nguyên lắm mà..! Hehe…! Nó cắm cúi ăn…còn tôi thì vẫn nhìn nhỏ Nguyên..đợi tín hiệu từ nhỏ là tôi báo cho nhỏ biết là thằng Tuấn đang ở đây…và nó đang ngại liền… Đúng như dự đoán…nhỏ Nguyên..nhìn liến thoáng qua và nhìn thấy tôi…nở nụ cười…! Và tất nhiên là tôi cười lại…mắt đá đá và thằng Tuấn đang ngồi ăn phở như chết đói kia… -Hehe…nhỏ nhìn mày cười kìa Tuấn.. “Bộp..”---nó tạt ngang mái đầu tôi cái… -Nhìn tao hay nhìn mày…---nó lườm lườm.. -Hơ hơ…nhìn mày chứ nhìn tao chi..haha…!---tôi cười phá lên… -Má…lát nữa tao phải lên chỗ nhỏ Vi ngồi…kể tật xấu nhìn gái của mày cho nhỏ nghe quá..--- nó hăm dọa.. -Hờ hờ…thôi thôi…hờ hờ..---tôi cười hờ hửng…mắt vẫn liếc liếc theo hướng nhỏ Nguyên đang đi… Công nhận nhỏ Nguyên đẹp thật…mắt long lanh..đen láy…miệng thì cười tươi như hoa…mặt trái xoan..tóc thả dài…khối anh phải chết chứ ít đâu…thằng Tuấn này cũng không là ngoại lệ…! Rồi cũng ráng giải quyết nốt dĩa cơm dang dở trước mặt… Xong rồi hai thằng ngồi nhâm nhi li coca…tám chuyện linh tinh… -Vài bữa…tao nhờ thằng Duy tổ chức đi chơi chung…đi không?---thằng Tuấn đột nhiên nói… -Là sao?—tôi vẫn chưa hiểu… -Ý là vào dịp nào đó…nhóm tụi mình tập trung lại đi chơi…tao mày…thằng Duy với bộ 3 kia…! -Uhm…cũng được…mà ổn không đó…tụi nó chịu đi không..!—tôi lo lắng… -Chịu mà..để tao với thằng Duy tính...!--- nó gật đầu vẻ chắc chắn.. -Ờ…mà mày định khi nào…!--- tôi hỏi… Nó ngồi suy nghĩ một hồi…! rồi búng tay một cái… -Ok..được rồi..tụi mình sẽ tổ chức đi chơi vào tháng 12…Noel đi nhaz… -Uhm…sao cũng được… Lòng tôi đột nhiên ánh lên một lòng nôn nao đến kì lạ...bên cạnh đó là sự sung sướng…hồi hộp…và đâu đó là một hơi ấm..hạnh phúc…Tháng 12 định mệnh…! MY DARLING…