watch sexy videos at nza-vids!
Game di dong

Game Di Động

Kho Game Java Cho Điện Thoại

Tải về:game ionline 204

Chap 11: tưởng tượng phong phú
Sáng hôm sau nó đến trường...trong h toán nó thiếu thước kể nên hỏi mượn bé...lục trong túi bé thì thấy có 1 bộc mảnh sắt...đầu nhọn trông như hình mũi tên vậy được khắc họa trông cũng đẹp lại còn sắc nữa chứ?
-không biết quỳnh dùng cái này để làm gì nữa...tiện thể đang đói..
nói xong nó móc trong túi quần ra quả táo to đùng lấy luôn cái vật đó để gọt táo ăn cho tiện..bé chạy vào thì thấy nó đang gọt táo bằng cái vật đó ùi....
-cậu làm cái gì thế hả? bé có vẻ bực bội
-thì tớ thấy cái này tiện tớ mang gọt táo luôn thui..mà sắc lắm nhá...nó cười hì hì nhìn vô mặt bé...
-bé bực mình..từ lần sau đừng có động vào mấy cái đó..bé giật phăng trên tay nó đi cái vật đó...
-làm gì mà nóng vậy từ sau tớ không thèm nữa rồi nó bước ra khỏi lớp đi đến phòng học toán..
-bé nhìn theo nó mà buồn cười: trời ạ cái phi tiêu của người ta mà mang đi gọt táo ăn mới sợ chứ..nhưng dù sao thì linh cũng không biết mà..bé lắc lắc cái đầu....và lấy hết số phi tiêu đó dắt vào người sợ rằng ko an toàn...
hết buổi học bé một mình đi ra khỏi trường...vì chờ nó lâu quá...định đi ra quán ngồi chờ nó thì đang đi trên đường thì tự nhiên bé thấy tối sầm lại và chẳng biết gì nữa....
đến khi nó bước ra quán thì chẳng thấy bé ở đâu cả...hỏi mọi người xung quanh thì họ cũng nói là không thấy, nó bắt đầu sợ hãi...bắt đầu lo lắng... nỗi lo lắng hiển hiện trên khuôn mặt của nó...nó bước nhanh đi...đến đúng chỗ bé đã đứng đợi thì nó thấy 1 tấm thiệp vứt dưới đường trông có vẻ rất đẹp mà cũng rất kì lạ vì nó có hình trông giống cái cánh cửa bí mật ở nhà nó...nó vội nhặt thiệp mời lên và thật bất ngờ khi đó là một tấm thiệp mời thật sự..mặt nó bắt đầu méo đi khi trông thấy tấm thiệp đó...:
-cái này là....
*/*/*/*/*/*/
nó trở về nhà lúc lọi trong căn phòng đó nó mở một cánh cửa khác nữa thật kì lạ là nó chưa bao h nói cho ai biết trong nhà nó còn có cánh cửa đó nữa vì đó chỉ như một bức tường bình thường nó bước vào trong căn phòng tối om đó...bước ra vs một cái rương rất đẹp mà có vẻ rất bí ẩn...
trong chiếc rương đó có gì đó rất bí mật...thì ra đó chính là bí mật của nó mà khi ở bên Anh nó đã từng từ chối nhưng bây h chắc phải xem lại thế nào...nó mặc một bộ đồ đen toàn tập..quần đen bó từ trên xuống dưới một đôi dép cao đen bóng nhoáng...một chiếc áo da cộc lửng cộc lơ bó sát luôn...bên ngoài là chiếc áo da nó kéo áo lên bó sát luôn...tóc thả bình thường đeo một cặp kính đen tai gắn một cái tai nghe bên cạnh sườn gắn một khẩu súng lục bạc....tay đeo găng tay...lốm đốm có nhiều lỗ phía dưới lòng bàn tay sau nó còn cầm một chiếc vali nhỏ màu đen bên trong có một khẩu ống ngắm 46...đạn và rất nhiều nữa....nó ngồi lên chiếc phân khối lớn đi hẳn vào trong phòng bí mật đó..trước khi đi nó cầm chiếc i phone lên và gọi điện cho ai đó...nói cái gì đó...và người đó cũng điên lên nhưng nó đã nói hết những gì nó cần nói và cúp máy ngay....nó phi ầm ầm như bay đi đâu đó trong cái phòng đó chứ..hình như cái phòng đó là một đường hầm để đi đến đâu đó...nó phóng một hồi thì đi ra khỏi đường hầm đó...nó lại đi phi băng băng qua cánh đồng hoang tàn sơ xác....đi qua một cái cây chết khô có con quạ đậu trên đó liền rơi xuống lông bay tứ tung...vụt...zè eeeeeee...quác quác ...sau khi nó đi được một lúc thì cũng có một chiếc xe y như nó phi ầm ầm qua khiến cái cây khô đó đổ rầm....nó dừng trước một căn biệt thự hoang tàn khi đó trời đã bắt đầu sẩm tối...quạ bay tứ tung trên bầu trời..nó lấy bình tĩnh bước từ từ vào trong căn biệt thự trông có vẻ vô cùng xấu xí mà lại rất đáng sợ đó...bắt đầu bước chân vào cửa thì có rất nhiều dơi bay từ trong đó ra đang bay về phía nó....nó rút trong túi quần ra một cái đèn bật sáng và chiếu một lượt qua lũ dơi thì tất cả chúng rơi lả tả xuống đất...không kịp ngớp.hehehe...nó bước tiếp thì bị chặn lại bởi một lũ rắn...nó lắc lắc đầu:
-cái lũ rắn chết tiệt này...
rồi nó đút tay vô túi quần móc ra một cái gì đó màu đen..rắc đều lên lũ rắn đang nằm quằn quại thì tự nhiên chúng sủi bọt biến mất...nó bước dần lên cầu thang thì lại gặp nhện..một màng nhện chăng chằng chịt trên đầu nó..một con nhện màu xanh lừ to đùng đang sủi tiết tơ chờ nó...nó lấy trong túi ra cái tia la de soi qua thì con nhện đã nằm nguyên si dưới đất ùi...nó bước tiếp thì trước mặt nó là một đội quân...toàn mặc đồ đen...chặn nó lại...
-cuối cùng thì ngươi cũng đến ta tưởng ngươi bỏ mặc đứa bạn yêu dấu của ngươi được chứ,,giọng vô cùng lạnh lùng tiếng cười khà khà....nghe sởn gai ốc...
-nó nhìn một lượt rồi nói...: các ngươi tránh ra cho ta đi ta không muốn làm thương ai cả...
-ngươi nói nghe hay nhỉ? ta thừa lênh tam vương đến để thử sức vs người mà...
-thì ra là vậy, vậy còn chờ gì nữa? ra tay đi...
-tất cả xông lên? tên đó hét lớn vậy là lại một trận chiến đấu diễn ra...
tại cổng biệt thự...tên này nhanh chóng...chạy nhanh thật nhanh vào trong biệt thự hắn vô cùng ngạc nhiên khi thấy chẳng có nguy hiểm gì?
-sao lần này lại không có con vật hôi hám nào cản đường ta thế? này?..chúng đâu hết ùi....
vậy là tên này cứ thế bước thật nhanh đến nơi có cuộc hỗn chiến...:hắn ngạc nhiên khi nhìn thấy một người đang đánh lại hằng trăm người:
-tên này là ai sao lại đến đây ..chẳng hay hắn cũng giống ta??(2 người đều đeo mặt kính)
không chút suy nghĩ đắn đo gì nữa tên này cũng xông lên đánh hộ vì muốn đi tiếp thì phải hạ gục tất cả...
nó thấy có người đến thì vô cùng ngạc nhiên..2 người đánh lại bọn ô hợp này và đồng thời tiến về phía nhau...2 người quay mặt lại nhưng không nhận ra ai:
-ӧ×携ऽ੽চ柝枱ČಸŤ������屩攇䃉岒������
nó vừa phát âm ra thì tên này đã đáp đúng lại ngay..
-ӧ×携ऽ੽চ柝枱ČಸŤ������屩攇䃉岒������
vậy là cả 2 người đều hiểu rằng đây là bạn không phải là thù...nên tương trợ giúp nhau...kí hiệu của nhưng chiến binh
Sau 15 phút nhảy nhót chơi bời thì 2 người này đã làm thịt xong xuôi lũ đó...họ tiếp tục chạy tiếp:
-cô có vẻ thông thạo đường ở đây nhỉ? không phải lần đầu chứ?
-Không đây là nhà tôi mà..
-Cái gì cô là con cuả tam vương à?
-Có thể coi là như thế...
-Cái gì ...tên đó dừng lại
-Đùa chút thôi mà..làm gì mà phải như thế? có đi nhanh không thì chết nè..
nó vừa nói xong thì trên đầu nó rơi xuống một cái lưới làm bằng tơ nhện nhưng may sao nó lôi được tên này tránh xang một bên...cuối cùng thì cũng đã đến nơi..nhìn thấy một cô gái mặc bộ váy trắng bị bịt mắt đang bị trói ở cái cột kia thì cả 2 người đều gọi to:
-QUỲNH À?
2 người đều ngạc nhiên quay lại nhìn nhau vẻ khó hiểu...:
-mục đích của cô là gì
- tới đưa bạn tôi đi
- bạn cô e gái tôi 
Haha vậy là cả hai đều hiểu mình đang nói gì và đều biết người đồng hành của mình là ai rồi...
2 người vừa tiến lại chỗ của bé thì bị một làn khói trắng ngăn lại...3 con vật vs kích thước rất lớn hạ cánh an toàn trước mặt nó và hắn <RẮN. NHỆN. RƠI> mắt con nào con nấy đỏ hoe...từ trên cao cũng 3 người hạ xuống ngồi trên lưng 3 con vật đó...
Hắn và nó quỳ phục một gối...:
-TAM VƯƠNG.
-Cuối cùng ta cũng gọi được các ngươi đến...rồi người ngồi trên mình con rắn( XÀ VƯƠNG) phất tay một cái thì hiện ra trước mắt họ là 2 thằng con trai trông rất bảnh..thì ra đó chính là tú và tuấn..thật sự thì bây h nó không thể giấu nổi thân phận nữa..nó không ngờ cả zai mình cũng bị thu vào vòng xoáy này...
-Nó nghiêm nghị: chú..cháu xin chú hãy thả các bạn của cháu ra chuyện gì thì chúng ta còn có thể bàn bạc mà...
-Xà vương: vậy cháu làm được gì ? cười khinh bỉ
-Nó như chợt nhận ra: cháu có thể tìm được các chiến binh còn lại
-tơ vương...cười một cách vô cùng độc ác: khỏi cần tất cả đều ở đây ùi...
-nó không thể tin được..tất cả ư? 5 chiến binh ?
-tam vương lên tiếng: là tất cả các ngươi...nhưng 3 tên kia còn yếu chưa bằng sức lực như các người...vì vậy ta muốn tập hợp các ngươi lại để huấn luyện một đội quân chiến binh hùng mạnh....
-hắn chen vô...để làm gì?
-Để lật đổ nữ tặc...
- Nữ tặc là ai? chẳng phải chúa nữ sao?Tại sao ? hắn ngạc nhiên...
-Chúng ta muốn lên thay thế cô ta...cô ta còn quá nhỏ để đảm đương nhiệm vụ này
-Nhưng chúa nữ mới lên thay thế là ai...
-Chúng ta cũng không biết chỉ biết cô ta mới lên thay thế nhưng chưa rõ tung tích nhưng chúng ta sẽ luyện được thiên nhãn công sẽ tìm được cô ta ngay thôi..
Nhân cơ hội hắn trò chuyện vs tam vương nó liền nhắn tin cho tất cả các chiến binh vì trên người chiến binh nào cũng mang trên người thần giao công: 
CHÚNG TA PHAỈ THOÁT ĐƯỢC RA KHỎI ĐÂY ĐÃ... 
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc thì cũng là lúc nó lên tiếng...
-nếu chúng cháu không muốn thì sao?
-Thì bạn các ngươi sẽ chết..2 ngươi có thể thoát được ra khỏi đây nhưng bạn của các ngươi những chiến binh non nớt này thì không thể...
Tam vương cười ha hả...
-nó cười méo miệng..: nếu không phải như thế thì sao? rồi nó lộn vài vòng trên không tiến đến đánh tam vương...
-một mình ngươi thì làm gì được cho bọn ta//tam vương cùng lên tiếng và cùng tiến lên..hắn cũng tiến lên hỗ trợ cho nó...
-khi nhận được hiệu lệnh các chiến binh không thể yên được..nhưng tú và tuấn không thể thoát khỏi màng tơ nhện được...bé liền nhắm mắt lại người bé bắt đầu nóng lên sợi dây bắt đầu dãn ra và bé thoát được....dùng phi tiêu bé nhảy lên vèo vèo vèo các sợi tơ trói tú và tuấn đã đứt ...vậy là 5 chiến binh đã đủ..nó và hắn quay lại chỗ 3 người còn lại đứng thành hàng ngang. tất cả tiến công..cả 5 chiến binh tiến lên...nó đang bay lên thì không biết làm sao mà lại ngã cái bụp xuống đất..nó mở mắt ra để xem tình hình thế nào ùi thì chẳng thấy cái biệt thự hoang tàn đâu nữa...chỉ thấy trước mặt nó một lũ con gái đang cười ha hả mà thôi...nó đứng dậy..ngơ ngác lấy tay đập vào đầu :
-thì ra là tưởng tượng
-con bé đứng đó cười nhìn nó..: mày tủm tỉm cái khỉ gì đấy..đồ con điên
-nó như tỉnh lại: mày vừa nói cái gì?? và nhìn chằm chằm vào con bé vừa **** nó cái bản mặt trông có vẻ gấu mà nó chưa hề gặp tóc đỏ rực...
-cái gì cơ? mày xưng mày vs ai đấy?mày biết tao là ai không?
-Không biết mà cũng chả thèm biết...rồi nó bước đi
-Con bé kia khoang tay lại : thế mày định để mặc con bạn thân quỳnh của mày à?
-Nó chợt nhớ ra bé ôi trời à..quên mất nó quay người lại: mày vừa nói cái gì?quỳnh ở đâu?
-Mày ngoan ngoãn theo tao thì tao sẽ cho mày gặp được nó
-Khỏi nói nhiều bé đang ở đâu nói nhanh không thì đừng trách tao
-Con bé cười khà khà bước sang một bên thì một lũ lôi một đứa con gái đi ra ăn mặc trông rất giống bé nhưng bị trói và bị một chiếc khăn đen bịt kín mặt nó chạy lại thì cả lũ tránh ra xa nó, nó cởi trói cho bé rồi cởi bỏ cái khăn đen che mặt bé ra thì..khi tiếng cười vừa vang lên cũng là lúc nó bị bé cho một quả đấm vào mũi..bốp...nó bất ngờ lùi lại phía sau...ôm mũi...bỏ tay ra thì cả bọn cười ầm lên...
-Haha chú hề à nhầm cô hề óc quả cà chua kìa..hahaha
-Nó bực mình nhìn về phía bé thì ôi trời à nó bị lừa ùi đó không phải bé mà là con nhỏ nào xấu xí đi đóng giả làm bé để lừa cho nó quả đấm vô cái mũi xinh xinh thân yêu nó tức quá tiến tới định đánh cho bọn này một trận thì không để ý lại bị ngáng chân trượt ngã nhào ra trước mặt bọn đó..thật ô nhục...cằm nó cắm xuống đất..thật nhức răng hôm nay thật là xui xẻo..một con cầm nguyên một cái thùng gì đó đổ ầm ầm xuống người nó :
-Aa..cái gì mà nhầy nhầy thế này? nó lấy tay khều khều ra nó ngửi thấy mùi thơm...dùng lưỡi liếm quanh mép :
-Ngọt quá./...hihi,...mật ong...
Cả bọn cười ầm lên..: đồ con hấp. làm món thịt heo quay nào.....một con tiến tới chỗ nó đổ ập lên người nó một đống bột trắng xóa..rồi bọn nó con nào con nấy cầm trên tay cái lọ gì đó có vòi chúng nó tiến đến phía nó bọn nó biết lúc này nó không thể đứng dậy vì quá trơn mà...chúng nó tha hồ phụt phun ầm ầm lên người nó..
-trời ơi cái gì mà nóng và cay như thế này hả?nó hét lên mà bất lực
-haha...cái này là món heo quay tẩm bột hả?? hay à nha....
nó bắt đầu thấy khó thở...từng hơi cuối cùng từng hơi cuối cùng .....nó đi vào mơ hồ....
-a đang ở đâu? đang ở đâu 
không biết là trong lúc miên man nó gọi ai nữa có lẽ ai cũng biết mà....
-tránh ra..các cô làm cái trò gì vậy? muốn chết không? tôi đã bảo cấm các cô động đến linh cơ mà..các cô điếc à..
hắn có vẻ lo lắng cả bọn nhốn nhào chẳng biết làm gì nữa dừng tay lại lùi lại phía sau...
-bọn e ...bọn e...
-nín..tôi sẽ tính sổ vs các cô sau từ h đến lúc đó nếu động vào linh nữa thì kiếm quan tài đi
vô tình quá à...sao mà ác độc thế không biết..nhưng chỉ vs lũ ******** này thôi vì chúng quá tàn nhẫn vs linh mà nhỉ???
*=*=*=
Nó đang đi trong một lâu đài cổ toàn màu đen nó mặc bộ váy trắng rất đẹp...đến một cánh cửa nó đẩy cửa vào thì nhìn thấy một chàng hòang tử mặc bộ vest trắng đang đứng quay lưng về phía nó..
-hoàng tử?
chàng hoàng tử quay lại thì hóa ra đó chính là hắn..
-nó hét ầm lên: aaaaaaaaaaaaaa
nó bật dậy, 
-e hét cái gì vậy??hắn nhìn nó 
nó quay ngoắt 180 độ về phía hắn:
-sao a lại ở đây? a làm gì trong phòng tôi?mà sao tôi lại về nhà được...ôi đau đầu quá..nó nói xong thì ôm đầu lắc lắc...
-hắn tỏ vẻ khó chịu chạy đến giữ lấy tay nó: đanh đá mà....vỗ về nó...
-nó hất hắn ra: a bỏ tôi ra..a trả lời đi..đừng có lợi dụng tôi nha..
-hắn sặc sụa: a mà phải lợi dụng e à?thích lúc nào cũng được...
-a nói gì? nó lườm hắn...
-thôi..thôi.. xin e.. cứu giúp không được một lời cảm ơn lại còn tí bị cháy mi mắt nữa chứ?hắn nói vẻ khó chịu
-a cứu tôi..tôi làm sao mà a cứu??
-chắc a chết mất...vừa đi từ cổng trường ra thấy mấy con vịt xấu xí túm tụm xịt hơi cay vào cái gì đó cho nên đến xem thế nào thì ra là con heo này đây?
-Anh...hự hự....nó tức quá...nhưng vấn cúi mặt xuống hỏi..thế a cứu tui à???
-Không thì e tưởng thằng nào? nể tình a cứu đừng xưng tôi nữa được không? nghe khó chịu lắm
-Nó lườm: cũng được...nó như chợt nhận ra rằng cái phòng thân yêu của mình bị biến đổi..:
-Anh làm phòng tôi thành cái gì thế này? sao như rooomboy vậy hay? ôi trời ơi..nó hét lên
-Bị thương mà hét to nhỉ? xin lỗi e đi đây là nhà anh...chứ nhà e a làm gì có cách mở vào được...
-Hả? nhà a à? cũng đúng thôi làm sao mà vào nổi chứ?nó vênh mặt...: ôi quần áo tôi đâu? a muốn chết à? nó đứng bật dậy nhưng 2 tay vẫn túm lấy cái chăn để che đi cơ thể?
-E làm ơn đừng hét lên như thế được không? a cởi quần áo e đi rồi trông bẩn chết đi được mặc thế định trèo lên giường anh sao được? hắn ngao ngán
-Nó hét lần này còn to hơn; cái gì a cởi quần áo tôi à? nó khóc thét lên
-Hắn cười hà hà nó nín hẳn: a cười cái gì? còn cười được à?
-Ôi thôi a xl...a nói nhầm..a nhờ bác hai thay hộ chứ a thèm mà động vào?
-Nó ngơ ngẩn: thật không?
-Không thì em tưởng thế nào?
vừa lúc đó có người gõ cửa?
-Thưa cậu chủ quần áo chuẩn bị xong ùi ạ
-Mang vào đây rồi ra ngoài đi...
Người làm mang quần áo vào rồi đi ra...
-e mặc đi..
-cái này à?
-Thế chẳng nhẽ là của a
-Hehe a mặc chắc cũng đẹp lắm ý...
-E dở hơi à mà nhìn mặt e có vẻ gian gian ?
-Nó nhìn hắn vẻ quyến rũ: ko dở chút nào mà là rất hợp...
Nó đứng dậy lấy chăn quấn quanh người nhảy ùm cái xuống trước mặt hắn cầm chiếc đai lưng quấn chặt người hắn lại làm hắn không kịp trở tay:
-hehe... vòng 2 của a cũng chuẩn đấy nhỉ?
-E làm cái trò gì thế? hắn hét ầm ĩ cả lên
Người làm gõ cửa định vô xem thì bị nó ngăn lại..:
-cậu chủ có sao không ạ?
-Giọng nó the thé lên: tôi đang thay quần áo không được vào...
Khi đưa nó về hắn đã dặn phải chăm sóc và nghe lời nó như chủ nên bọn người làm không thể trái lệnh nó được...
-hè hè người làm nhà a cũng nghe lời tôi đấy...
nó cầm lấy chiếc váy chồm lên người hắn, hắn chạy nhảy lên giường lăn tròn trên đó..nó vồ lên cuối cùng cũng mặc xong cho hắn:
nó phủi phủi tay..:
-đẹp thật đấy...nó lấy trong ba lô nó ra một cái hộp màu đen...
-trang điểm thêm chút nữa là tuyệt cú mèo
-thôi thôi xin e đấy tha cho a đi....
-ai bắt a ở đây cho tôi nghịch đâu?hehe điệu cười gian xảo..
-vậy e sẽ mặc gì? e định khoác chiếc chăn của a về à?hắn cười không kém phần gian sao?
-để xem ai mới phải mặc váy chứ? sau khi trang điểm cho hắn xong nó cười nhẹ"
-thế bé không khoe cho a biết tôi là nhà thiết kế thời trang nhà trang điểm tài ba à? nó cầm chiếc gương và đưa cho hắn xem..
-hắn suýt ngất: trời ơi là trời...e làm cái gì vậy?
-nó chẳng thèm để ý...: bây h đến lượt tôi nó đảo mắt quanh một lượt tìm ra tủ quần áo của hắn...nó lấy ra một cái áo sơ mi dài tay..một cái thắt lưng...và một cái quần tụt...đen
-này..để yên đó...không được động vào toàn đồ xịn đấy....hắn hét lên
-hè hè...xịn này....xịn này..
-cứ một câu xịn này là nó lại cho cái quần của hắn một nhát kéo..vậy là chiếc quần tụt đen dài h đã thành chiếc quần đùi của nó...nó chui vào nhà vệ sinh một lúc thì bước ra:
đeo dép cao gót..mặc quần đùi áo sơ mi dài tay được thắt đai lưng bó gọn vòng eo của nó...thật cá tính....khi nó bước ra thì hắn ta vô cùng ngạc nhiên
-nhìn gì mà ghê thế thế e gái a không nói cho a biết tôi là nhà thiết kế tương lai à?
-Hắn vênh mặt: nhìn cũng được nhưng chưa đủ trình làm nhà thiết kế đâu cưng ạ...
-Ai là cưng của a? nó túm cổ áo hắn
-Hì hì a nói nhầm trông e mặc thế này trông cứng ạ
-Thế còn nghe được..
Rồi nó lôi hắn ra khỏi phòng giây phút hoàng tử của căn nhà xuất hiện...cửa phòng vừa mở thì từ đầu cửa phòng đến cửa chính ra vào 2 bên đều có người đứng...nó bước từ từ ra và đi theo sau hắn y như con hầu của nó nhưng vì đã bị trói nên hắn cũng phải theo sau hắn thôi...vì thấy công tử nhà ta hôm nay trông có vẻ buồn cười nên một người làm không thể nhịn được liền cười tủm tỉm..nó vừa đi qua khỏi thì quay lại..chỉ tay vô mặt tên người làm:
-tôi à thiều gia nhà các ngươi không muốn nhìn thấy tên này nữa nhận tiền lương rồi biến..
nó vừa nói xong thì tên người làm bủn rủn cả chân tay người toát mồ hôi như vừa đi cày về...
-vừa ý anh chứ?nó quay lại nhìn hắn cười
-e dám đuổi người làm nhà a à? 
-Thế thôi cho hắn làm lại để ngày ngày hắn cười a nha..nó quay lại định tuyên bố thì hắn
-E bị điên à? thằng ấy mà quay lại làm thì a chém chết nó....hừ dám coi thường a à?hắn có vẻ khó chịu
-Hè hè..tưởng a không thích nên tôi định cho gọi làm lại....
-Dở hơi.. 

 

Chap 8: hạnh phúc 
*=*=*=*=
TỐI TẠI NHÀ BÉ: 
Hôm nay có vẻ như nó ăn mặc đẹp hơn một chút….hình như là mặc váy thì phải..hihi..đã bảo style gì cũng oki me..vì dánh chuẩn mặc gì cũng đẹp..hhe…mặc váy trắng ngắn..chân đi dép cao..cổ đeo dây chuyện hình thập giá tay đeo bản to đen….mắt kẻ đen…tóc vàng…khuyên tai hình đỏ và đen….đàu lâu…còn bé thì cũng giống nó…bộ váy trắng tinh….tai đeo khuyên hình bướm đính đá..cổ đeo vòng kim cương óng ánh….chân đi dép cao trắng…đúng là 2 người bạn thân 2 người này lại chơi vs nhau thân thế chứ? Thế mới hay…hehe….vừa đến trước cửa nó có vẻ hơi run
-bé trêu nó: sao vậy?sao lại run ken thế kia???
-.nó lấy lại bình tĩnh tự tin quay sang phía bé: run đâu mà run 
nhưng thật sự là đang run mà
-bé như chợt nhớ ra điều gì đó: ak`..tớ để quên món quà của ba tớ ngoài xe rồi linh vào trước đi nha….tí tớ vào
nó ấp a ấp úng nhưng rồi vẫn phải bước vào….
Nó bước gần đến cánh cửa cao bằng gỗ đó…nó gõ cửa..nhưng chao ôi cánh cửa to thế kia thì làm sao mà ai nghe thấy chứ?nó bắt buộc phải đẩy cửa vào thui…nó tưởng tượng ra đủ thứ rằng là 1 người đàn ông mặc bộ vét đang ngồi ở bộ xa lông chờ 2 đứa nó ắnh mắt soi mói sâu xa….nhưng khi vừa đẩy cửa bước vào thì 1 khung cảnh ấm áp hiện ra trước mắt nó khiến nó vô cùng ngạc nhiên….1 ngôi nhà rất đẹp ko có vẻ u ám như lời bé nói….trong nhà ko có ai cả..điều này khiến nó đỡ run hơn..mà nó cũng không biết tại sao nó lại run nưa à…hả???xung quanh nhà có cắm rất nhiều hoa mà đặc biệt là hoa ly..rất nhiều nó tự hỏi sao nhà bé lại cắm nhiều hoa ly đến vậy? loài hoa mà nó thích nhất..nó bước vào chính giữa ngôi nhà..xoay người sang 1 bên thì thấy trước mặt nó là …chao ôi..là 1 chiếc bánh gatô to đùng…trên chiếc màn hình to đùng đấy lại là hình ảnh của rất nhiều hoa ly..và dòng chư cuối cùng là HAPPY BIRTHDAY DIỆU LINH…vâng chính là dòng chữ đó…chính sác bây h nó mới nhận ra hney là sinh nhật nó..nó vô cùng ngạc nhiên…nó đang bỡ ngỡ tìm một ai đó vì thây nơi đay quá yên tĩnh chỉ có tiếng nhạc dẹ nhành du dương…..nó xoay người đảo mắt quanh nhưng cũng chẳng thấy ai…nó nhìn lên cầu thang thì thấy hình như có 1 thanh niên đang bước xuống tiến về phía nó….trên tay chàng trai này còn cầm 1 đóa hoa ly rất bự….chàng trai này có vẻ rất phong nhã..ăn mặc chỉnh tề.....gần đến gần nó nữa thì bây h nó mới biết đây là ai...mặt đang hớn hở chào đón 1 hoàng tử nào đó mà trong mơ nó vẫn hay mơ đến,...thì chao ôi nó muốn sỉu khi lại là cái bộ mặt đáng gét đó...trong khi đó hắn lại cười thật tuyệt vời....
-Tặng e nè...chúc mừng sinh nhật nha..
và tất nhiên theo phép lịch sự thì nó phải nhận và cảm ơn không quên kèm theo 1 nụ cười giả tạo....
-Cảm ơn..
có vẻ đay nghiến....nhưng nó lại thấy cái gì đó nóng nóng ở lưng....ôi trời hình như có cái gì đó đang chạm vào tay nó mà nó cũng biết đó là cái gì....nó giật phăng bó hoa đi...
-Cảm ơn..a không nghe thấy ak`? thế có định tặng e ko mà cứ giữ khư khư ở đó
nó làm tình hình giảm nhẹ xuống chút....và cũng là để 2 bên đỡ ngại...nó lẩm bẩm(định cầm tay tui hả? ko dể thế đâu may mà mình thông minh..keke) thấy nó cứ cười 1 mình y trang như con ngớ ngẩn...hắn cũng cười theo nó chợt tỉnh ra:
- a cười cái quái gì vậy?
Lần này thì không thể để nó nói mãi được: 
- hôm nay là ngày vui mà....ko cười sao được...(nhưng trong lòng hắn thì lại nghĩ rằng nó đang cười vì vui sướng vì được hắn tặng hoa...thật là ảo tưởng)
- nó lên tiếng: a...ba anh đâu? sao e không thấy?
hắn cười một cái rồi nó thấy bé bước vào..trên lầu lại có cả tú và tuấn cùng bước xuống
- bé nói: ba tớ đi công tác ùi không thì làm sao tớ thèm về chứ.......
rồi nó cười toe toét...nhìn sang cái bàn đầy nhưng thứ ăn ngon và bánh kẹo các loại:
-thế cái này là của tớ hả
rồi nó ti toe chạy đến cái bàn đó.....cả bọn cũng kéo nhau đến bàn..nó ngồi xuống
- tuấn nói: hôm nay là sinh nhật của e sao lại hok nhớ gì cả vậy hả???
nó đang nhai ngấu ngiến ngẩng mặt lên nhìn zai nó: - - hihi...đầu e tệ thật tí nữa thì mất một chầu ngon....
- bé nhìn nó: sao bạn vô duyên thế? bọn tớ còn chưa ngồi mà....đã ăn ngấu ngiên rồi....
- Nó cười hòa: thì cái này là cuả tớ mà,.....tớ thích sao cũng được phải hok..thôi thôi mọi người ngồi xuống đây ăn đi(tự nhiên thế ko bít? như ở nhà mình vậy à..
- tuấn nói và can nó: thôi e dừng lại đi...chưa cắt bánh mà....
- nó như nhớ ra: a` a` he` he`
tự nhiên sập....
-nó kêu lên: ơ sao lại mất điện vào đúng lúc này chứ...????chán thật đấy
nhưng chẳng ai nói gì với nó cả...nó bắt đầu thấy sợ cái không khí nay
-mọi người đâu hết ùi...sao không ai lên tiếng vậy
tự nhiên nó thấy có cái gì đó phát sáng ở sau lưng nó...nó quay lại là chiếc bánh đang tiếng về phía nó..chiếc bánh được thắp nến thật là lung linh..nhưng nó vẫn thấy sợ sợ vì sao cái bánh lại bay trên không trung như vậy???/tự nhiên có tiếng hát..đó là bài hát HAPPY BIRTHDAY...thì ra là mọi người đi lấy bánh thắp nến và hát tặng nó bài happy birthday...nó bỏ ngay đi cái ý định sợ hãi cười vui vẻ,,,nhận lấy cái bánh....thổi một hơi nến tắt hết thì cũng là lúc ánh sáng được thắp lên...đúng là ngạc nhiên thật đấy...may là nó không phải người yếu tim thế mà trong tưởng tượng của nó nó tưởng mình gặp ma cơ đấy.,.,...mọi người vỗ tay rào rào...chúc mừng nó rối rít..rồi sau đó đến phần quà cáp...trước hết là anh tuấn: 1 hộp gì đó rất to....nó mở ra luôn thì ra là 1 con sói bông....thật đáng sợ mà cũng thật tuyệt vời đối với nó nó thích nhưng con vật gì đó đáng sợ mà nhưng sao nó vẫn sợ khi không có ai ở bên cạnh nó???đó là sự cô đơn thì nó lại khác mà
-nó hét lên khi mở hộp quà ra....: aaaaaaa đẹp quá cảm ơn zai nhìu nhìu lắm nè...nó hôn chụt cái lên má zai nó.....
-bé nhìn thấy thì né người sang phía hắn: cười như mếu: hihi....cái con này mà bảo đẹp có vấn đề gì không? thế linh????
-nó vênh mặt: không ai hiểu mình hết á....có lúc mình cảm thấy rất sợ nhưng những con vật mang lại nỗi sợ hãi cho người ta lại là những con vật mình thích...hihi...chỉ có zai hiểu mình thui à....
-nó hỏi bé: thế quà của bé đâu????
bé cười tươi như hoa..mang đến cho nó một hộp quà nó mở quà ra thì là một bộ trượt trượt tuyết
-bé nói: linh bảo thích đi trượt tuyết nhưng chưa có dịp đi...quỳnh tặng linh món quà này là muốn nghỉ hè này cả bọn mình đi trượt tuyết ha
-nó ôm chầm lấy bé cười sung sướng: cảm ơn quỳnh....
-tú tiến lại gần nó: còn đây là quà của a
tú đưa ra một hộp quà nữa:
-là gì đây? nó hỏi và mở quà ra luôn....hè hè thì là một cái latop xành nhất thời thượng...tú biết nó háu game nên lấy luôn cái này cho nó đây..nó cảm ơn tú rối rít vì món quà quá ý nghĩa.......chưa để nó thôi cười thì tú đã giơ tay lên..tách một cái thì rất nhiều hoa không biết từ đâu rơi xuống rất đẹp....nó ngẩng mặt lên...là hoa hồng...loài hoa của tình yêu nhưng ở đây thì là ý gì đây nhỉ???
-tú nói:" đây là quà của anh...e thích không..chỉ mang ý nghĩa tinh thần thui nhưng chắc cũng để lại trong em ấn tượng chứ>
tú vừa nói hết câu..thì đã bị bé và tuấn nhảy đến tương cho vài quả rùi...nó thì ngơ ngác nhìn bọn này....mà không hiểu
-bé nói: không phải a tú làm đâu linh à cái này là do a kiệt chuẩn bị đấy
nó nhìn tú cười rồi lại nhìn nhưng cánh hoa rơi đầy thích thú....nhảy tung tăng khắp nơi hứng hoa:
-cảm ơn mọi người..rất đẹp..e rất thích..hihi.....
rồi nó quay người lại thì thấy hắn đứng trước mặt mình cầm một đóa hoa rất to..và một hộp quà nữa chứ...
- tặng e nè...
.- đây nừa nè: giọng tú cất lên
-nó nhìn ra ngoài cửa: ôi pháo lại là pháo ư???? lòng nó thật hạnh phúc sao nó lại có những người bạn thật tuyệt vời lại có những món quà thật đặc biệt thật hạnh phúc...nó mở hộp quà của hắn tặng nó ra là nói ntn nhỉ? là hẳn một bộ...một chiếc vấy màu đen trông có vẻ rất giản dị nhưng cũng rất sành...váy đen vải mềm mát mẻ..ngắn thui na...một đôi dép cao đen luôn..một bộ trang sức bằng kim cương thì phải giàu mà muốn gì chẳng có
-bé nhìn nó càu nhàu: zai bắt tớ đi chọn cả ngày mời được đấy linh à...làm tớ mệt kinh khủng luôn ớ.... chen vào luôn hắn nhìn nó bằng ánh mắt chìu mến và nói: 
-a tặng e món quà này là muốn chủ nhật này em cùng anh đi dự buổi hội ở swweet hotel được không?
- nó nhìn hắn : thôi được roài để em suy nghĩ đã ha...
rồi nó lại nhìn mọi người rồi cười một cách hạnh phúc:
-cảm ơn tất cả mọi người hôm này là ngày hạnh phúc nhất của tui
-tuấn nói: e nên cảm ơn thằng này nè...nó chuẩn bị tất cả đấy>.
vừa nói tuấn vừa chỉ vào hắn....hắn thì đứng đó chẳng biết làm gì chỉ biết gãi đầu thôi à...
-nó nhìn hắn: thì tất cả mọi người cũng giúp đc và cùng tham gia mà...
vậy là chúng nó tiếp tục buổi tiệc sinh nhật vui...với đầy ắp tiếng cười...hết buổi tiếc nó bước ra ngoài cửa cùng bé:
-tạm biệt mọi người dù sao cũng cảm ơn tất cả mọi người lần nữa..thực sự hôm này là một ngày vô cùng ý nghĩa và hạnh phúc của em......
còn một lời chúc thân thương nữa dành cho nó chính là của chồng nó...c nó đã gửi quà cho nó từ Anh sang đấy..chính tay c nó chọn luôn...đó là mô hình một ngôi nhà ước mơ của nó và c nó...một ngôi nhà xinh xắn đáng yêu có xích đu có vườn cây có con đường rộng mở để hằng ngày nó cùng c nó đi có gian bếp đầy đủ để nó có thể trổ tài nấu nướng...một phòng ngủ ấm áp...một gian phòng dành cho con cái của chúng nó nữa...nó thật hạnh phúc vì đây đều là của chồng nó tự tay làm ty của chúng nó thật hạnh phúc biết bao một hình trái tim kết bằng hoa ly nữa chứ loài hoa nó yêu thích nhất ở sự nhẹ nhàng tinh tế và giản đơn của loài hoa này nghe tên thui cũng thấy muốn yêu rồi...một con gấu to đùng mà ngày nào nó cũng ôm theo ngủ...tất cả tất cả đều là những món quà nó thích và chăm chút

 

Tải về: ứng dụng sms chúc tết 2013 
[ ↑ ] Lên đầu trang