Em yêu anh!
Vì yêu anh, em xòe bàn tay mình để những ngón tay anh, đan vào nhau vừa vặn.
Vì yêu anh, em bỏ quên những hoài nghi những hờn dỗi để mở cửa trái tim đón bước chân anh về.
Vì yêu anh, em đợi anh những chiều nắng, những chiều mưa, khung cửa sổ tươi nguyên màu mắtcười.
Vì yêu anh, em mặc bao lời chẳng mấy tốtlành về anh. Bạn bè ư,họ đâu hiểu anh bằngem. Người yêu em có thể không hoàn hảo nhưng trong anh có những điều chẳng ai có được - những điều để em yêu.
Vì yêu anh, em cãi lời phản đối của ba mẹ. Một ngày nào đó ba mẹ sẽ nhìn thấy những điểm đáng yêunhất của anh.
Vì yêu anh , em co mình lại, cuộn tròn trong tình yêu của anh, đánh rơi lòng kiêu hãnh, những đam mê và dự định. Em tự thấy cuộc sống mình viên mãn, tình yêu của anh ngọt ngào vùi lấp con người hiếu thắng trong em tự bao giờ!
Em yêu anh, không kểngày, kể tháng, kể năm, không kể nhữngđêm dài đợi chờ, không kể những buổi hẹn cứ lùi dần lùi dần.
Em yêu anh kể cả những ngày sau, khi tình yêu đã không cònvẹn tròn, khi ánh mắt anh đã bớt niềm say đắm, khi vòng tay anhđã buông lơi lỏng lẻo,nụ hôn hời hợt khẽ chạm vào môi nhau.
Em yêu anh.
VÀ HÔM NAY…
Em vẫn yêu anh!
Sau rất nhiều giằng xé,nước mắt và nỗi đau; sau rất nhiều những níu kéo, đợi chờ vô vọng, nhiều hơn hết là những tổn thương đã vò nát trái tim mình. Em lặng lẽ nhìn anh bước đi.
Bàn tay buông thõng không điểm tựa.
Đôi chân chới với lơ lửng vô định trong chiều mưa.
Ánh mắt em khép hờ kiệt sức vì kiếm tìm,
Và trái tim nghẹn lại, vỡ nát theo từng bước chân anh rời xa.
Vì yêu anh, em muốn mình dừng lại.
Vì yêu anh, em thôi níukéo, giày vò cả chính bản thân mình.
Vì yêu anh, bờ môi em mấp máy những lời chia tay trong nước mắt.
Vì yêu anh, em ôm anhthật khẽ, cái ôm để anh bình tâm bước đến bên người khác. Em mạnh mẽ. Em kiên cường và tự đứng lên được. Nhưng em yêu anh, và trái tim em yếumềm.
Anh có biết?
Không, phút này anh không được biết những điều vốn khôngcòn quan trọng với anh nữa. Chỉ mình em biết những điều này thôi:
Vì yêu anh, em nhận raniềm hạnh phúc lấp lánh trong sâu thẳm mắt anh, niềm vui phơi phới trên từng nếp mặt anh khi ở bên cô ấy, không phải em.
Vì yêu anh, em hiểu tình mình nên kết thúcvà những gì anh giànhcho cô ấy không chỉ là “một cơn say nắng”.
Vì yêu anh, em hiểu vòng tay, nụ hôn của anh dành cho em lúc này nặng lắm những trách nhiệm giàng buộc. Em đã không hoặc chưa bao giờ nghĩ có một ngày tình yêu mà em và anh nguyện cùng xây đắp lại trở thành sức nặng, thành sợi dây trói buộctrái tim anh.
Em mệt rồi. Yêu thương đủ, khóc cũng đủ và níu kéo cũng đủ rồi.
Vì yêu anh, hôm nay, em buông tay, và thành tâm chúc hai người hạnh phúc bền lâu…
Chúc cho người em yêu ngày ấy và hôm nay được yêu thương theo đúng nghĩa anh cần, những điều ngườicon gái khác ấy sẽ mang đến cho anh, đủ đầy và trọn vẹn.